下载百度汉语App
名师好课免费看

思亲诗

【作者】嵇康 【朝代】
拼音
nài
chóu
chóu
liáo
héng
xīn
ruò
chōu
chóu
nài
bēi
duō
qíng
jié
huà
yǎn
shī
shì
qióng
qióng
nèi
dào
shī
shēng
bào
miǎo
jué
gǎn
qíng
liè
jiē
xiōng
yǒng
qián
cáng
xiǎng
xíng
róng
nèi
cuī
shāng
gǎn
yáng
chūn
qīn
jiàn
yīn
wàng
nán
shān
āi
tàn
gǎn
zhàng
wán
lán
niàn
chóu
xiōng
zài
xīn
shòu
寿
hǎi
shì
zhuī
xīn
qióng
yuē
dàn
yǒu
bēi
shàng
kōng
táng
kuò
xīn
bēng
cuī
zhōng
bēi
dāng
gào
shuí
shōu
lèi
bào
āi
yuǎn
mài
xīn
liàn
suǒ
shēng
lèi
liú
jīn
méi
shuí
jiāo
lián
xīn
dāo
dāo
cāng
tiān
tiān
wén
lèi
tàn
chéng
yún
yōu
xún
lái
tòng
yīn
yīn
cái

奈何愁兮愁无聊。
恒恻恻兮心若抽。
愁奈何兮悲思多。
情郁结兮不可化。
奄失恃兮孤茕茕。
内自悼兮啼失声。
思报德兮邈已绝。
感鞠育兮情剥裂。
嗟母兄兮永潜藏。
想形容兮内摧伤。
感阳春兮思慈亲。
欲一见兮路无因。
望南山兮发哀叹。
感机杖兮涕汍澜。
念畴昔兮母兄在。
心逸豫兮寿四海。
忽已逝兮不可追。
心穷约兮但有悲。
上空堂兮廓无依。
覩遗物兮心崩摧。
中夜悲兮当告谁。
独收泪兮抱哀戚。
日远迈兮思予心。
恋所生兮泪流襟。
慈母没兮谁与骄。
顾自怜兮心忉忉。
诉苍天兮天不闻。
泪如雨兮叹成云。
欲弃忧兮寻复来。
痛殷殷兮不可裁。
作者介绍
嵇康(224-263,一说223-262),字叔夜,汉族,三国时期魏国谯郡铚县(今安徽省濉溪县临涣镇)人。著名思想家、音乐家、文学家。正始末年与阮籍等竹林名士共倡玄学新风,主张“越名教而任自然”、“审贵贱而通物情”,为“竹林七贤”的精神领袖。曾娶曹操曾孙女,官曹魏中散大夫,世称嵇中散。后因得罪钟会,为其构陷,而被司马昭处死。 百科详情>>