下载百度汉语App
名师好课免费看

江南曲八首

【作者】刘希夷 【朝代】
拼音
宿
nán
zhōu
cǎo
chén
xíng
běi
àn
lín
xuán
cāng
hǎi
kuò
shuǐ
dòng
tíng
shēn
yān
jǐng
liú
fēng
yǒu
xún
suì
yóu
nán
chūn
wèi
xīn
zhāo
róng
fāng
fēi
mǎn
jīn
yàn
chàng
cháo
chū
luò
jiāng
huā
wèi
chūn
zhōu
jīng
fěi
cuì
zhū
nòng
fāng
fēi
huà
fǎng
yān
zhōng
qiǎn
qīng
yáng
wēi
jǐn
fān
chōng
làng
shī
湿
luó
xiù
xíng
hán
qíng
suǒ
cǎi
xiāng
tàn
liú
huī
jūn
wèi
lǒng
西
qiè
jiāng
nán
chūn
cháo
yóu
hán
líng
guǒ
cǎi
nòng
fēng
píng
guǒ
shí
xiē
píng
huā
xīn
jiāng
nán
chí
zèng
lǒng
西
rén
kōng
yíng
wàn
huái
怀
zèng
jìng
yīn
hào
chǔ
jiāng
yuè
ǎi
ruò
xiù
yún
zhōng
jiǎo
jìng
shān
shàng
yīn
yūn
míng
yuè
liú
zhào
qiè
qīng
yún
chí
zèng
jūn
shān
chuān
sàn
guāng
nǎi
shū
fēn
tiān
wèi
bié
jiāng
běi
xiāng
wén
zhōu
chéng
cháo
fēng
fān
zhèn
zǎo
liáng
cháo
píng
jiàn
chǔ
diān
tiān
wàng
wéi
yáng
huí
jīng
qiān
yān
jiē
liǎng
xiāng
yún
míng
jiāng
屿
chū
zhào
hǎi
liú
zhǎng
zhōng
féng
suì
yàn
shù
luò
huā
fāng
chūn
sān
yuè
qíng
wéi
yáng
chǔ
chéng
chéng
lín
jiāng
huí
yìng
dòng
qīng
qíng
yún
jīn
zhū
lóu
yān
yuè
míng
fāng
shù
qún
niǎo
fēi
fēng
guò
cháng
lín
huā
lián
bié
shuí
jiā
zi
zhì
qíng
běi
táng
hóng
cǎo
shèng
fēng
rōng
nán
shuǐ
zhào
róng
cháo
yóu
jīn
huā
jǐn
jiàn
jué
luó
shang
zhū
nóng
yán
huá
sān
suì
tàn
guān
shān
qiān
wàn
zhòng
rén
qíng
hái
zèng
huái
怀
fāng
yuàn
féng
jiāng
nán
nián
shèng
shí
píng
shēng
yuàn
zài
zhǎng
zhōu
guān
gài
xīng
fán
jiāng
shuǐ
shàng
chōng
fēng
biāo
luò
dòng
tíng
luò
huā
liǎng
xiù
hóng
fēn
fēn
zhāo
xiá
gāo
qíng
yún
shuí
yán
chù
chán
juān
zi
zhū
wèi
xīn
fèng
jūn

暮宿南洲草,晨行北岸林。日悬沧海阔,水隔洞庭深。
烟景无留意,风波有异浔。岁游难极目,春戏易为心。
朝夕无荣遇,芳菲已满襟。
艳唱潮初落,江花露未晞。春洲惊翡翠,朱服弄芳菲。
画舫烟中浅,青阳日际微。锦帆冲浪湿,罗袖拂行衣。
含情罢所采,相叹惜流晖。
君为陇西客,妾遇江南春。朝游含灵果,夕采弄风蘋。
果气时不歇,蘋花日自新。以此江南物,持赠陇西人。
空盈万里怀,欲赠竟无因。
皓如楚江月,霭若吴岫云。波中自皎镜,山上亦氤氲。
明月留照妾,轻云持赠君。山川各离散,光气乃殊分。
天涯一为别,江北不相闻。
舣舟乘潮去,风帆振早凉。潮平见楚甸,天际望维扬。
洄溯经千里,烟波接两乡。云明江屿出,日照海流长。
此中逢岁晏,浦树落花芳。
暮春三月晴,维扬吴楚城。城临大江汜,回映洞浦清。
晴云曲金阁,珠楼碧烟里。月明芳树群鸟飞,
风过长林杂花起。可怜离别谁家子,于此一至情何已。
北堂红草盛丰茸,南湖碧水照芙蓉。朝游暮起金花尽,
渐觉罗裳珠露浓。自惜妍华三五岁,已叹关山千万重。
人情一去无还日,欲赠怀芳怨不逢。
忆昔江南年盛时,平生怨在长洲曲。冠盖星繁江水上,
冲风摽落洞庭渌。落花两袖红纷纷,朝霞高阁洗晴云。
谁言此处婵娟子,珠玉为心以奉君。
作者介绍
刘希夷 (约651-?) 唐诗人。 一名庭芝,字延之(一作庭芝),汉族,汝州(今河南省汝州市)人。 上元进士,善弹琵琶。其诗以歌行见长,多写闺情,辞意柔婉华丽,且多感伤情调。《代悲白头吟》有“年年岁岁花相似,岁岁年年人不同”句,相传其舅宋之问欲据为已有,希夷不允,之问竟遣人用土囊将他压死。延之少有文华,落魄不拘常格,后为人所害,死时年未三十。原有集,已失传。 百科详情>>