下载百度汉语App
名师好课免费看

三国论

【作者】苏辙 【朝代】
拼音
tiān
xià
jiē
qiè
ér
yǒng
yǒng
zhě
shèng
jiē
àn
ér
zhì
zhì
zhě
shèng
yǒng
ér
yǒng
yǒng
zhě
shì
zhì
ér
zhì
zhì
zhě
shì
wéi
zhì
yǒng
zhī
dìng
tiān
xià
shì
tiān
xià
zhī
nán
fēng
ér
nán
píng
gài
cháng
wén
zhī
zhě
yīng
xióng
zhī
jūn
zhì
yǒng
zhì
yǒng
ér
hòu
zhēn
zhì
yǒng
nǎi
ér
jiàn
bēi
shì
zhī
yīng
xióng
chǔ
shì
yǒu
xìng
xìng
xié
hàn
gāo
táng
tài
zōng
shì
zhì
yǒng
guò
tiān
xià
ér
zhī
zhě
cáo
gōng
sūn
liú
shì
zhì
yǒng
xiāng
ér
shī
zhī
zhě
zhì
gōng
zhì
yǒng
yǒng
liǎng
xiāng
zuó
chǐ
齿
xiāng
shèng
shì
xiāng
rǎo
ér
xiāng
dāng
zhī
shí
yǒu
hàn
gāo
zhī
shì
zhì
zhī
zhě
zhě
xiàng
bǎi
zhàn
bǎi
shèng
zhī
wēi
ér
zhí
zhū
hóu
zhī
bǐng
duō
jiē
chì
zhà
fèn
bào
西
xiàng
gāo
shì
piāo
zhèn
dàng
fēng
zhī
zhì
tiān
xià
zhī
rén
wéi
suì
hàn
rán
gāo
zhì
yǒng
zhī
shēn
héng
sāi
chōng
pái
huái
ér
jìn
wán
dùn
chuí
wéi
xiào
tiān
xià
ér
néng
cuī
shé
xiàng
shì
ér
dài
rén
zhī
yǒng
yòng
ér
yǒu
suǒ
hào
jié
ér
zhì
jiǔ
ér
chéng
yǒu
suǒ
juàn
dài
ér
yòng
suǒ
cháng
zhì
shí
ér
mén
ér
zhī
shǐ
使
zhī
shī
suǒ
qiú
qūn
xún
qiú
ér
néng
ér
xiàng
bèi
jīn
cáo
gōng
sūn
quán
liú
bèi
sān
rén
zhě
jiē
zhī
cái
xiāng
ér
wèi
zhī
cái
rén
shì
zhī
yán
zhě
yuē
sūn
cáo
ér
liú
sūn
liú
bèi
wéi
zhì
duǎn
ér
yǒng
yǒu
suǒ
ruò
èr
rén
zhě
ér
zhī
yīn
suǒ
qiú
shèng
huò
gài
liú
bèi
zhī
cái
jìn
gāo
ér
zhī
suǒ
yòng
zhī
zhī
shù
gāo
zhī
suǒ
yòng
cái
zhě
dào
yǒu
sān
yān
ěr
xiān
shì
shèng
zhī
shì
tiān
xià
zhī
xíng
guǎng
广
shōu
xìn
yuè
chū
zhī
jiāng
suǒ
dǎi
yǒu
guǒ
ruì
gāng
měng
zhī
ér
yòng
shēn
zhé
xiàng
chāng
kuáng
zhī
shì
sān
shì
zhě
sān
guó
zhī
jūn
cái
jiē
yǒu
néng
xíng
zhī
zhě
yǒu
liú
bèi
jìn
zhī
ér
wèi
zhì
zhōng
yóu
yǒu
qiào
rán
zhī
xīn
wèi
chuí
ér
néng
dùn
wèi
guǒ
ruì
ér
néng
èr
zhě
jiāo
zhàn
zhōng
ér
wèi
yǒu
suǒ
dìng
shì
suǒ
wèi
ér
chéng
suǒ
ér
suí
tiān
xià
ér
shǔ
fēi
yòng
zhū
kǒng
míng
zhì
guó
zhī
cái
ér
dāng
fēn
yún
zhēng
zhī
chōng
fēi
jiāng
rěn
fèn
忿
fèn
忿
zhī
xīn
fàn
suǒ
duǎn
ér
jiāng
gōng
rén
shì
shàng
jiē
fāng
bēn
zǒu
èr
yuán
zhī
jiān
kùn
ér
láng
bèi
jīng
zhōu
bǎi
bài
ér
zhì
zhé
wèi
gāo
zhī
fēng
ér
zhōng
zhī
suǒ
yòng
zhī
fāng
zhī
yīng
xióng
wéi
hàn
gāo
wèi

天下皆怯而独勇,则勇者胜;皆暗而独智,则智者胜。
勇而遇勇,则勇者不足恃也;智而遇智,则智者不足恃也。
夫惟智勇之不足以定天下,是以天下之难蜂起而难平。
盖尝闻之,古者英雄之君,其遇智勇也,以不智不勇,而后真智大勇乃可得而见也。
  悲夫!世之英雄,其处于世,亦有幸不幸邪?汉高祖、唐太宗,是以智勇独过天下而得之者也;曹公、孙、刘,是以智勇相遇而失之者也。
以智攻智,以勇击勇,此譬如两虎相捽,齿牙气力,无以相胜,其势足以相扰,而不足以相毙。
当此之时,惜乎无有以汉高帝之事制之者也。
  昔者项籍以百战百胜之威,而执诸侯之柄,咄嗟叱咤,奋其暴怒,西向以逆高祖,其势飘忽震荡如风雨之至。
天下之人,以为遂无汉矣。
然高帝以其不智不勇之身,横塞其冲,徘徊而不得进,其顽钝椎鲁,足以为笑于天下,而卒能摧折项氏而待其死,此其故何也?夫人之勇力,用而不已,则必有所耗竭;而其智虑久而无成,则亦必有所倦怠而不举。
彼欲用其所长以制我于一时,而我闭门而拒之,使之失其所求,逡巡求去而不能去,而项籍固已惫矣。
  今夫曹公、孙权、刘备,此三人者,皆知以其才相取,而未知以不才取人也。
世之言者曰:孙不如曹,而刘不如孙。
刘备唯智短而勇不足,故有所不若于二人者,而不知因其所不足以求胜,则亦已惑矣。
盖刘备之才,近似于高祖,而不知所以用之之术。
昔高祖之所以自用其才者,其道有三焉耳:先据势胜之地,以示天下之形;广收信、越出奇之将,以自辅其所不逮;有果锐刚猛之气而不用,以深折项籍猖狂之势。
此三事者,三国之君,其才皆无有能行之者。
独有一刘备近之而未至,其中犹有翘然自喜之心,欲为椎鲁而不能钝,欲为果锐而不能达,二者交战于中,而未有所定。
是故所为而不成,所欲而不遂。
弃天下而入巴蜀,则非地也;用诸葛孔明治国之才,而当纷纭征伐之冲,则非将也;不忍忿忿之心,犯其所短,而自将以攻人,则是其气不足尚也。
  嗟夫!方其奔走于二袁之间,困于吕布而狼狈于荆州,百败而其志不折,不可谓无高祖之风矣,而终不知所以自用之方。
夫古之英雄,惟汉高帝为不可及也夫!
作者介绍
苏辙(1039—1112年),汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 百科详情>>
大家还在搜