下载百度汉语App
名师好课免费看

更漏子·柳丝长

【作者】温庭筠 【朝代】
拼音
liǔ
zhǎng
chūn
huā
wài
lòu
shēng
tiáo
jīng
sāi
yàn
chéng
huà
píng
jīn
zhè
xiāng
báo
tòu
lián
chóu
chàng
xiè
jiā
chí
hóng
zhú
bèi
xiù
lián
chuí
mèng
zhǎng
jūn
zhī
xīng
dǒu
zhōng
xiē
lián
wài
xiǎo
yīng
cán
yuè
lán
zhòng
liǔ
fēng
xié
mǎn
tíng
duī
luò
huā
shàng
lán
wàng
hái
shì
nián
chóu
chàng
chūn
qióng
jiù
huān
mèng
zhōng
jīn
què
chāi
hóng
fěn
miàn
huā
zàn
shí
xiāng
jiàn
zhī
gǎn
jūn
lián
qíng
wèn
tiān
xiāng
zuò
suì
chéng
lèi
hái
shì
liǎng
rén
xīn
shān
zhěn
jǐn
qīn
hán
jué
lái
gèng
lòu
cán
xiāng
jiàn
xiāng
jiǔ
méi
qiǎn
dàn
yān
liǔ
chuí
cuì
jié
tóng
xīn
dài
láng
xūn
xiù
qīn
chéng
shàng
yuè
bái
xuě
chán
bìn
měi
rén
chóu
jué
gōng
shù
àn
què
qiáo
héng
qiān
chū
bào
míng
bèi
jiāng
lóu
lín
hǎi
yuè
chéng
shàng
jiǎo
shēng
liǔ
dòng
dǎo
yān
hūn
liǎng
xíng
zhēng
yàn
fēn
jīng
kǒu
guī
fān
zhèng
shì
fāng
fēi
yín
zhú
jǐn
shéng
shēng
cūn
luò
xiāng
hóng
lèi
piān
zhào
huà
táng
qiū
méi
cuì
báo
bìn
yún
cán
zhǎng
qīn
zhěn
hán
tóng
shù
sān
gēng
dào
qíng
zhèng
shēng
shēng
kōng
jiē
dào
míng

柳丝长,春雨细,花墙外更漏一声接一声,打破深夜的静寂。惊飞塞上群雁,唤醒城头乌啼,只有画屏上的鹧鸪默默无语。 薄薄的夜雾带着花香,轻轻地漫过帘幕里,缠绵如谢家姑娘的思绪。红烛的光在渐渐地暗淡,绣帘静静地垂落在地,君不知,夜夜长梦与君相聚。
作者介绍
温庭筠(yún),又做温庭云(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,汉族,太原祁县(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。 百科详情>>