下载百度汉语App
名师好课免费看

国宾黄先生之官义乌主簿赋诗奉赠

【作者】王祎 【朝代】
拼音
huáng
jūn
jūn
zi
zhì
xíng
cuì
qiě
xún
xún
měi
ǎi
ǎi
shàn
wén
é
guān
yìng
zhǎng
liè
wéi
suì
yīng
lái
jiāng
méi
jiǔ
wèi
jīn
líng
shí
kùn
yán
céng
lóu
duàn
chūn
mèng
xīn
tíng
shāng
huī
xiè
gòu
zhǎn
liáng
yóu
cóng
huò
wēi
zūn
zhōng
qīng
chá
yuè
xīn
cháo
jiā
fāng
xián
yòng
bèi
jūn
zhēn
diǎn
xíng
cháo
zhù
xiān
jīn
guān
zhí
zài
gōu
dào
míng
suī
kuài
簿
nǎi
zhì
yóu
wén
jūn
zi
xīn
ài
mín
rén
suǒ
tuī
gǒu
qīng
xiāng
wèi
shāng
hàn
xiàn
rǎng
fēi
gāo
shí
mín
zhī
jūn
jīn
wèi
ěr
lüè
chén
zhī
dāng
bào
qín
shì
xiào
zi
yuē
yán
qīn
sàng
zàng
āi
gǎn
qún
fēi
xián
lái
zhì
zhù
wěn
shāng
xuè
liú
yóu
shì
míng
zhǒng
lěi
lěi
liáng
qiān
zài
xià
lín
fēng
hàn
bēi
jiàn
yán
sòng
nán
zhōng
yuán
róng
chí
shí
wéi
zōng
zhōng
jiǎn
jiàn
qín
wáng
shī
biàn
jīng
huī
jiāng
yǒu
huí
luán
èr
shí
shū
xuè
chén
shén
zhōu
wèi
quán
biǎo
huò
jiān
āi
suì
huī
zhōng
tiān
nán
běi
chéng
fèn
zhì
jīn
shì
lìng
rén
shuāng
lèi
huī
zhōng
xiào
shí
jié
zhì
xíng
chū
tiān
nǎi
jiān
yǒu
jiǎn
gěng
guāng
huī
zhī
suǒ
bèi
mín
liáng
zhì
shī
huà
nán
yòng
wēi
zhà
nài
ěr
nián
lái
shèng
zhū
qiú
xiǎo
hán
chuàng
píng
zhǎng
mín
zhě
qín
suí
gǒu
shì
qiāo
shǐ
使
xīn
guāi
zhì
gōng
mín
bìng
zhì
chéng
mín
xún
xiān
ēn
huì
shī
suǒ
mín
suǒ
mín
jiàn
yuàn
jūn
miǎn
fèn
qián
zhé
liàng
kān
zhuī
huá
chuān
shí
jìn
zài
xiàn
guō
西
nǎng
dāng
suì
chèn
yàn
qīng
shǔ
zhǔ
chūn
fēng
yáng
liǔ
xiān
gōng
lián
fàn
yān
shù
cāng
cēn
shī
wén
xiàn
gōng
bàng
yǒu
xīn
tuǒ
líng
shè
shì
shēng
zhí
fēng
bēi
wén
quē
zhǔ
shǒu
huāng
cǎo
mǎn
jiē
chí
fán
jūn
xià
chē
hòu
wèi
jiàn
zhī
chuāng
zǎo
xìng
xié
shēng
yáo
féi
xiān
zài
xiàn
běi
dòng
jiù
qīng
tuí
lǎo
guì
dāng
běi
táng
gāo
huái
yīn
qián
fēi
qǐng
zhě
chù
zhōu
jūn
bào
láng
huǐ
西
nán
xuān
zuò
jūn
yíng
wéi
lǎo
chuí
bái
zài
zhōng
zhī
fēng
fán
jūn
xià
chē
ér
suī
rán
mián
báo
jiā
shì
yào
wéi
chí
shāo
jiā
shàn
xiān
huī
qīn
yǒu
cháng
xié
zhé
péi
huí
xún
bēi
měi
lín
zhǐ
jīn
luàn
hòu
zài
zhě
zhī
yǒu
shuí
zhòng
shí
zhōng
jiǎn
xué
hào
chún
kāi
mén
shòu
zhāng
hòu
shēng
suǒ
guī
zhòng
lèi
chéng
xiáng
lài
gāng
wéi
yōu
yóu
hàn
jiān
nián
xiàng
ài
yuán
cái
shǎo
yuán
jīng
shǐ
tán
shì
fēi
jiǔ
hān
kuáng
jīn
zhěn
zuǒ
jiǔ
bié
xiǎng
gèng
róng
yán
shuāi
zāi
chéng
píng
shì
lěi
luò
姿
jìn
wén
chù
cūn
zhuǎn
shì
qíng
wéi
gāo
shì
hǎo
xiōng
xūn
chí
zhòng
xiǎn
zuì
zhuó
luò
chù
shàn
suí
shí
wǎng
zhě
zhù
xīn
chéng
shì
gǎn
chí
gòu
jiā
nán
wèi
shū
yuǎn
xiāng
yīn
qín
jiàn
gāo
shǐ
使
zhòng
xiāng
huái
怀
zhòng
xiáng
nǎi
nán
tǎng
jué
cāi
shí
shí
chàng
bào
xīn
zāo
guān
jūn
è
láng
táo
dìng
yīng
jià
xuān
xià
réng
hàn
yīng
chéng
jūn
yàn
gān
jīng
huá
gēng
dōng
zāi
píng
shēng
jīng
xiāo
tiáo
jiē
ér
guó
diē
dàng
zhuàn
xiào
qín
jiǔ
jìn
jìn
yán
shèn
cóng
chuài
shān
tián
qiū
gōng
chuī
guó
zhāng
suǒ
wèi
wèi
wén
shí
chū
fēng
dòng
héng
yǐng
tuō
náng
zhōng
zhuī
cóng
qīng
yán
yǐn
shān
jié
máo
fán
shù
jūn
zi
chēng
bái
méi
zhèng
tán
xuán
wēi
fán
jūn
xiāng
jiàn
qǐng
wèi
dào
xiāng
sān
zài
jīn
xué
zhí
fǎn
huāng
luò
huàn
wéi
yíng
bìn
xīng
xīng
zǒng
chéng
wèi
guī
tián
kōng
sòng
zhì
shī
jīn
chén
sòng
jūn
bié
lìng
cǎn
nài
cóng
jūn
guī
shān
chuān
liáo
miǎo
mèng
hún
shù
xiāng
suí
xīn
hán
chī
bié
mèi
fēng
kàng
shǒu
qín
huái
shàng
duō
tàn
qíng
zhēn
jué
fèi
hòu
huì
wéi

黄君古君子,制行粹且夷。恂恂美仪矩,蔼蔼赡文辞。峨冠映长鬛,大布以为衣。去岁应辟举,来自盱江湄。久为金陵客,旅食困盐齑。层楼断春梦,新亭伤夕晖。薢茩展良晤,游从获委蛇。苦乏尊中物,清茶瀹新磁。朝家方需贤,用以备羽仪。如君真典刑,朝著合先跻。今兹得一官,其职在勾稽。道明虽快簿,毋乃秩犹庳。吾闻君子心,爱民仁所推。苟不务泽物,卿相亦奚为。乌伤古汉县,土壤非膏腴。我实此邑民,习俗固昔知。君今莅其邑,为尔略陈之。昔当暴秦世,孝子曰颜宜。亲丧负土葬,哀感群乌飞。衔土来致助,吻伤血流滋。邑由是得名,遗冢故累累。凄凉千载下,林风撼余悲。建炎宋南渡,中原戎马驰。时维宗忠简,独建勤王师。汴京既恢复,渡河将有期。回銮二十疏,沥血以陈词。神州未全璧,计表砉缄哀。遂隳中天业,南北成分离。至今读遗事,令人双泪挥。忠孝实大节,至行出天彝。吾邑乃兼有,简册耿光辉。余习之所被,其民良易治。可施礼义化,难用威诈驱。奈何迩年来,其力不胜疲。诛求苦无艺,大小含创痍。须凭长民者,煦妪勤抚绥。苟复事敲扑,愈使其心乖。至公民不病,至诚民不欺。以故昔循吏,务先恩惠施。所居其民富,所去民见思。愿君勉自奋,前哲谅堪追。华川十里泽,近在县郭西。曩当岁大比,吉谶验清漪。暑雨芙蕖渚,春风杨柳堤。仙宫联梵宇,烟树苍参差。吾师文献公,其傍有新祠。妥灵设虚室,丽牲植丰碑。颇闻阙主守,荒草满阶墀。烦君下车后,为我荐一卮。摐藻幸可撷,岂必牲肴肥。先庐在县北,栋宇就倾颓。老桂当北堂,高槐荫前扉。顷者处州军,肆暴如狼罴。毁我西南轩,以作军营围。老母飒垂白,独在其中居。不知风雨夕,何以庇其躯。烦君下车日,语我弟与儿。虽然力绵薄,家事要维持。稍须加缮葺,先业不可隳。忆我里居日,亲友常提携。觅句辄裴回,寻杯每淋漓。只今乱离后,在者知有谁。仲实忠简裔,笃学号醇儒。开门授章句,后生所归依。仲玉类许丞,庠序赖纲维。优游里闬间,年已向艾耆。德元负才气,少也不可羁。援经复据史,历历谈是非。酒酣即狂歌,襟度无畛畦。左足久蹩躠,想更容颜衰。惜哉承平世,遗此磊落姿。近闻处村僻,转与世情违。高氏好兄弟,和气溢埙篪。仲显最卓荦,处物善随时。往者筑新城,趋事不敢迟。比予遘家难,尉书远相贻。殷勤见高谊,使我重相怀。仲祥乃难弟,倜傥绝猜疑。时时畅郁抱,即物赋新题。亦遭官军恶,狼藉桃李蹊。定应稼轩下,仍可肆娱嬉。汉英成均彦,语语甘如饴。一自去京华,力耕理东菑。平生经济具,萧条嗟已而。国器意跌宕,篆法效秦斯。酒禁近严甚,无从啜其醨。山田秋芋紫,自足供午炊。国章我所畏,为文时出奇。词锋动横厉,颖脱囊中锥。也从青岩隐,依山结茅茨。凡此数君子,吾邑称白眉。可以咨政务,可以谈玄微。烦君相见顷,为我道区区。自我去乡里,三载于今兹。学殖反荒落,宦业亦何裨。惟赢髭与鬓,星星总成丝。未续《归田赋》,空诵《陟岵》诗。今晨送君别,令我惨不怡。奈此臂不羽,不得从君归。山川岂辽邈,梦魂庶相随。新寒入絺绤,别袂风披披。抗手秦淮上,我歌多叹噫。情真觉辞费,后会以为资。
大家还在搜