下载百度汉语App
名师好课免费看

清风谣

【作者】范仲淹 【朝代】
拼音
qīng
fēng
chǔ
lái
xiān
gāo
gāo
tái
lán
cóng
guó
xiāng
guì
zhī
tiān
lài
huí
piāo
piāo
qīng
hàn
yún
ān
zài
zāi
wàn
jié
xīn
dàn
wèi
jūn
kāi
yǒu
wèi
suǒ
lín
fēng
jiǔ
pái
huái
shén
ruò
yóu
huá
shēn
tiān
tāi
yǐn
hàng
xiè
shǔ
zhí
qióng
guī
kuàng
xié
sōng
qiū
téng
shàng
yān
xiá
yóu
zhuāng
lǎo
rén
xiāo
yáo
dào
zhū
xián
xūn
jiě
mín
cāng
làng
qīng
zhuó
yīng
yuàn
yáng
chūn
shí
shǐ
使
piāo
bào
shēng
qiān
líng
jié
yùn
wàn
huì
cuī
róng
shù
sòng
liáo
guǎng
广
chǔ
wáng
qíng

作者介绍
范仲淹(989-1052年),字希文,汉族,北宋著名的政治家、思想家、军事家、文学家、教育家,世称“范文正公”。仁宗时,担任右司谏。景祐五年(1038年),在西夏李元昊的叛乱中,与韩琦共同担任陕西经略安抚招讨副使,采取“屯田久守”方针,协助夏竦平定叛乱。庆历三年(1043年)富弼、韩琦等人参与“庆历新政”。提出了“明黜陟、抑侥幸、精贡举”等十项改革建议。历时仅一年。后因为遭反对,被贬为地方官,辗转于邓州、杭州、青州,晚年知杭州期间,设立义庄,皇佑四年(1052年)病逝于徐州,谥文正。著有《范文正公文集》。 百科详情>>