下载百度汉语App
名师好课免费看

看花

【作者】孟郊 【朝代】
拼音
jiā
jiā
yǒu
sháo
yào
fáng
zhì
wēn
róu
wēn
róu
tóng
hóng
xiào
xiào
xiū
yuè
é
shuāng
shuāng
xià
chǔ
yàn
zhī
zhī
dòng
féng
xiān
rén
chuò
yuē
qīng
xiāo
yóu
sháo
yào
shuí
wèi
婿
rén
rén
gǎn
lái
wéi
yīng
dài
shī
lǎo
yīn
qín
kāi
chūn
níng
qiě
péi
huái
jiāng
xiè
qīng
chūn
tòng
yǐn
bǎi
bēi
sháo
yào
chuī
jǐn
nài
xiǎo
fēng
huā
shuí
dài
wéi
dài
jiàn
láng
guò
jiàn
láng
shì
huáng
jīn
mǎi
gāo
gāo
gèng
qīng
huā
wǎn
gèng
duō
yǐn
zhī
jiàn
zuì
dào
shēn
hóng
hóng
dàng
jiàn
xīn
jiàn
xīn
zhōng
yóu
zhōng
nán
zuì
qiè
jīng
guò
wèn
huā
jiě
quàn
jiǔ
duō
sān
nián
cūn
luò
chūn
xīn
bēi
liào
shuāng
jīng
shí
lèi
chuí

家家有芍药,不妨至温柔。
温柔一同女,红笑笑不休。
月娥双双下,楚艳枝枝浮。
洞里逢仙人,绰约青宵游。
芍药谁为婿,人人不敢来。
唯应待诗老,日日殷勤开。
玉立无气力,春凝且裴徊。
将何谢青春,痛饮一百杯。
芍药吹欲尽,无奈晓风何。
馀花欲谁待,唯待谏郎过。
谏郎不事俗,黄金买高歌。
高歌夜更清,花意晚更多。
饮之不见底,醉倒深红波。
红波荡谏心,谏心终无它。
独游终难醉,挈榼徒经过。
问花不解语,劝得酒无多。
三年此村落,春色入心悲。
料得一孀妇,经时独泪垂。
作者介绍
孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 百科详情>>