下载百度汉语App
名师好课免费看

送钟钦礼还会稽

【作者】王鏊 【朝代】
拼音
huì
shān
rén
xìng
zhōng
dān
qīng
zhī
wài
shī
réng
gōng
ruò
shàng
nòng
yún
shuǐ
shuí
jiāng
xìng
chè
jiǔ
zhòng
wén
huá
diàn
殿
qián
jiàn
tiān
zi
shòu
sān
zhāi
gōng
dōng
xiāng
luò
fēng
zhǐ
pàn
huí
zhòng
tóng
zhòng
tóng
fēn
jiǎ
qīn
shū
wèi
fēng
luán
cǎn
dàn
yíng
qiū
yān
yún
miè
méi
wáng
zhào
lìng
nèi
lín
yòu
xiàng
biān
chéng
luò
róng
shān
rén
bài
qián
zhì
cǎo
máo
xìng
féng
míng
shí
jīn
suǒ
tiān
shàng
jiàn
chén
lǎo
néng
wèi
jiàn
chén
suǒ
hǎo
cǎo
yōu
huā
mèng
zhōng
dào
chì
shā
zuò
wài
chén
bái
shí
qīng
quán
yóu
diào
yún
hào
hào
jiāng
yōu
yōu
shān
rén
shuí
wèi
liú
rén
shēng
suī
yún
xiāng
yǐn
jīn
mén
è
jūn
jiàn
dōng
fāng
shuò

会稽山人其姓钟,丹青之外诗仍工。若耶溪上弄云水,谁将姓字彻九重。文华殿前见天子,受釐三日居斋宫。东厢落笔风雨疾,指盼屡得回重瞳。重瞳一一分甲乙,御笔亲书为第一。峰峦惨淡李营丘,烟云灭没王摩诘。诏令内府赐麟?虎,又向边城落戎籍。山人拜舞前致词,草茅何幸逢明时。金坡玉琐天上见,惜臣老矣无能为。鉴湖一曲臣所好,细草幽花梦中到。敕赐乌纱作外臣,白石清泉恣游钓。云浩浩,江悠悠,山人去矣谁为留。人生虽云故乡乐,大隐金门亦不恶,君不见东方朔。
作者介绍
王鏊(1450—1524)明代名臣、文学家。字济之,号守溪,晚号拙叟,学者称震泽先生,汉族,吴县(今江苏苏州)人。十六岁时国子监诸生即传诵其文,成化十一年进士。授编修,弘治时历侍讲学士,充讲官,擢吏部右侍郎,正德初进户部尚书、文渊阁大学士。博学有识鉴,有《姑苏志》、《震泽集》、《震泽长语》。 百科详情>>