下载百度汉语App
名师好课免费看

偶然作六首

【作者】王维 【朝代】
拼音
chǔ
guó
yǒu
kuáng
máng
rán
xīn
xiǎng
sàn
guān
dài
xíng
nán
shàng
kǒng
qiū
zhī
yán
rén
néng
jiǎng
wèi
cháng
kěn
wèn
tiān
shì
rǎng
xiào
cǎi
wēi
rén
wèi
nǎi
zhǎng
wǎng
tián
shè
yǒu
lǎo
wēng
chuí
bái
héng
mén
yǒu
shí
nóng
shì
xián
dòu
jiǔ
lín
xuān
guā
máo
yán
xià
huò
zuò
huò
duǎn
wèi
báo
yuán
kuí
měi
dòng
zhǎng
sūn
céng
xiàng
chéng
shì
sān
wáng
lái
chēng
tiān
zi
gān
jiāng
ràng
jìng
zhě
shì
gǒu
wèi
tián
ān
qiě
dāng
fàng
huái
怀
xíng
xíng
méi
chǐ
齿
jiàn
tài
xíng
chén
yín
wèi
néng
wèn
jūn
rán
shì
wǎng
yīng
xiǎo
mèi
chéng
zhǎng
xiōng
wèi
yǒu
jiā
pín
báo
chǔ
fēi
yǒu
huí
fèn
fēi
chí
chú
xiāng
sūn
dēng
cháng
xiào
tái
sōng
zhú
yǒu
chù
xiāng
rén
zài
zhōng
ài
rǎn
báo
chán
jiāng
xíng
níng
suì
yún
táo
qián
rèn
tiān
zhēn
xìng
dān
jiǔ
cóng
guān
lái
jiā
pín
néng
yǒu
jiǔ
yuè
jiǔ
shí
huā
kōng
mǎn
shǒu
zhōng
xīn
qiè
tǎng
yǒu
rén
sòng
fǒu
bái
xié
shāng
guǒ
lái
lǎo
sǒu
qiě
zhēn
zhuó
ān
wèn
shēng
dòu
fèn
tián
zhōng
jīn
jiē
ào
dōng
西
suō
néng
shǒu
qīng
dǎo
qiáng
xíng
xíng
hān
guī
liǔ
shēng
shì
céng
wèn
kěn
kuì
jiā
zhōng
zhào
dàn
kōng
hóu
néng
hán
dān
婿
qīng
ér
dòu
shì
zhǔ
huáng
jīn
mǎi
xiào
yòng
qián
shù
shǐ
xiāng
jīng
guò
gāo
mén
yíng
shě
yǒu
shēng
áng
cáng
chū
zōu
shū
sān
shí
nián
yāo
jiān
chǐ
bèi
shèng
rén
jiào
shēng
qióng
lǎo
lái
lǎn
shī
wéi
yǒu
lǎo
xiāng
suí
宿
shì
miù
qián
shēn
yīng
huà
shī
néng
shě
ǒu
bèi
shì
rén
zhī
míng
běn
jiē
shì
xīn
hái
zhī

楚国有狂夫,茫然无心想。
散发不冠带,行歌南陌上。
孔丘与之言,仁义莫能奖。
未尝肯问天,何事须击壤。
复笑采薇人,胡为乃长往。
田舍有老翁,垂白衡门里。
有时农事闲,斗酒呼邻里。
喧聒茅檐下,或坐或复起。
短褐不为薄,园葵固足美。
动则长子孙,不曾向城市。
五帝与三王,古来称天子。
干戈将揖让,毕竟何者是。
得意苟为乐,野田安足鄙。
且当放怀去,行行没馀齿。
日夕见太行,沉吟未能去。
问君何以然,世网婴我故。
小妹日成长,兄弟未有娶。
家贫禄既薄,储蓄非有素。
几回欲奋飞,踟蹰复相顾。
孙登长啸台,松竹有遗处。
相去讵几许,故人在中路。
爱染日已薄,禅寂日已固。
忽乎吾将行,宁俟岁云暮。
陶潜任天真,其性颇耽酒。
自从弃官来,家贫不能有。
九月九日时,菊花空满手。
中心窃自思,傥有人送否。
白衣携壶觞,果来遗老叟。
且喜得斟酌,安问升与斗。
奋衣野田中,今日嗟无负。
兀傲迷东西,蓑笠不能守。
倾倒强行行,酣歌归五柳。
生事不曾问,肯愧家中妇。
赵女弹箜篌,复能邯郸舞。
夫婿轻薄儿,斗鸡事齐主。
黄金买歌笑,用钱不复数。
许史相经过,高门盈四牡。
客舍有儒生,昂藏出邹鲁。
读书三十年,腰间无尺组
被服圣人教,一生自穷苦。
老来懒赋诗,惟有老相随。
宿世谬词客,前身应画师。
不能舍余习,偶被世人知。
名字本皆是,此心还不知。
作者介绍
王维(699年-761年,一说701年—761年),河东蒲州(今山西永济市)人,祖籍山西祁县,唐朝著名诗人、画家,字摩诘,号摩诘居士,世称“王右丞”,因笃信佛教,有“诗佛”之称。今存诗400余首,重要诗作有《相思》、《山居秋暝》等。受禅宗影响很大,精通佛学,精通诗、书、画、音乐等,与孟浩然合称“王孟”。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。” 百科详情>>
大家还在搜