下载百度汉语App
名师好课免费看

上韦左相二十韵(见素)

【作者】杜甫 【朝代】
拼音
fèng
xuān
yuán
lóng
fēi
shí
chūn
huāng
kāi
shòu
寿
zhuǎn
hóng
jūn
lín
xián
zuǒ
dān
qīng
lǎo
chén
yīng
qiú
jùn
jīng
dài
lín
shā
tài
jiāng
zhuó
tiáo
dǐng
nài
xīn
wéi
xián
chū
xiāng
hàn
fàn
shū
guī
qín
shèng
jīn
chuán
jīng
jué
lún
zhāng
shēn
chū
cāng
hǎi
kuò
jīn
běi
dǒu
hóu
shé
dōng
fāng
lǐng
jìn
shēn
chí
héng
liú
zǎo
jiàn
tīng
shàng
xīng
chén
cái
chāo
zhào
lín
cōng
míng
guò
guǎn
chǐ
dào
chén
zūn
shì
chí
zhōng
yóu
lái
shàng
zhēn
miào
táng
zhī
zhì
fēng
jǐn
hái
chún
cái
jié
dēng
yòng
méng
dàn
yǐn
lún
zhǎng
qīng
duō
bìng
jiǔ
zi
xià
suǒ
pín
huí
shǒu
liú
shēng
shì
zhòng
rén
xián
wèn
zōu
róng
shēn
gǎn
shí
jiāng
wǎn
cāng
máng
xīng
yǒu
shén
wèi
gōng
lèi
zài
jīn

凤历轩辕纪,龙飞四十春。
八荒开寿域,一气转洪钧。
霖雨思贤佐,丹青忆老臣。
应图求骏马,惊代得麒麟。
沙汰江河浊,调和鼎鼐新。
韦贤初相汉,范叔已归秦。
盛业今如此,传经固绝伦。
豫樟深出地,沧海阔无津。
北斗司喉舌,东方领搢绅。
持衡留藻鉴,听履上星辰。
独步才超古,馀波德照邻
聪明过管辂,尺牍倒陈遵。
岂是池中物,由来席上珍。
庙堂知至理,风俗尽还淳。
才杰俱登用,愚蒙但隐沦。
长卿多病久,子夏索居频。
回首驱流俗,生涯似众人。
巫咸不可问,邹鲁莫容身。
感激时将晚,苍茫兴有神。
为公歌此曲,涕泪在衣巾。
作者介绍
杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称杜工部、杜少陵等,唐朝河南府巩县(河南郑州巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”。杜甫忧国忧民,人格高尚,约1400余首诗被保留了下来,集为《杜工部集》,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。 百科详情>>