下载百度汉语App
名师好课免费看

白沟河

【作者】文天祥 【朝代】
拼音
shí
zhāng
shū
tǒng
bīng
qín
wáng
dōng
dōu
shǒu
léi
qiān
lóng
huāng
shì
guò
bái
gōu
liè
zhāng
jué
chuán
yǎng
tiān
è
kēng
qún
chén
zǒng
yǎn
yǎn
chuí
tiān
guāng
shǐ
shí
juǎn
wèi
liáng
shēng
chén
shì
xiāng
wàng
huáng
gòu
yáng
dāo
tiān
qiàn
mǎn
fēi
huáng
yǐn
bīng
què
xià
pěng
zhàng
lán
kuáng
chū
shǐ
使
chí
jié
hái
zhōng
láng
liù
fēi
nán
hǎi
jīn
yuè
jiāng
huáng
huáng
hóu
kōng
wēi
xīn
chū
shòu
jīng
fāng
shǔ
jìng
wèi
shì
shì
cāng
gōng
yǒu
jié
kǎi
kāng
jiāng
huái
fēn
tóu
cāng
làng
cāng
làng
què
shòu
zhōng
yuán
xíng
zhǎng
chū
dēng
xiàng
gōng
lǎn
liú
bāng
shè
huí
shǒu
sōng
héng
xià
chē
liáng
mén
shàng
zhǐ
lóu
sāng
dài
xīng
shuǐ
cǎn
dàn
tiān
wēi
máng
xíng
rén
wèi
yán
sòng
liáo
fēn
jiāng
xuán
zhī
gōng
chù
wèi
gōng
chū
pāng
hèn
chí
shù
chú
pái
huái
guān
dào
bàng
hái
zài
yàn
liè
liè
tóng
gān
cháng
jīn
wèi
gōng
āi
hòu
lái
shuí
shāng
tiān
chuí
yuè
rén
wèi
yún
wáng
wén
dào
zhuì
bèi
zhōng
táng
táng

昔时张叔夜,统兵赴勤王。
东都一不守,羸马迁龙荒。
适过白沟河,裂眦须欲张。
绝粒不遄死,仰天扼其吭。
群臣总奄奄,一土垂天光。
读史识其他,抚卷为凄凉。
我生何不辰,异世忽相望。
皇图遘阳刀,天堑满飞堭。
引兵诣阙下,捧土障澜狂。
出使义不屈,持节还中郎。
六飞独南海,金钺将煌煌。
武侯空威心,出狩惊四方。
吾属竟为虏,世事吁彼苍。
思公有奇节,一死何慨慷。
江淮我分地,我欲投沧浪。
沧浪却不受,中原行路长。
初登项籍宫,次览刘季邦。
涉足河与济,回首嵩与恒。
下车抚梁门,上马指楼桑。
戴星渡一水,惨淡天微茫。
行人为我言,宋辽此分疆。
悬知公死处,为公出涕滂。
恨不持束刍,徘徊官道傍。
我死还在燕,烈烈同肝肠。
今我为公哀,后来谁我伤。
天地垂日月,斯人未云亡。
文武道不坠,我辈终堂堂。
作者介绍
文天祥(1236年6月6日-1283年1月9日),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)状元,官到右丞相兼枢密使。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》《文山诗集》《指南录》《指南后录》《正气歌》等。 百科详情>>