下载百度汉语App
名师好课免费看

蓬莱行

【作者】钱公辅 【朝代】
拼音
péng
lái
zhé
xiāng
àn
wēi
zhī
shǐ
hòu
rén
kāng
kǎi
qián
fēn
gāo
xióng
míng
yóu
cóng
fèi
zhī
nián
dòng
cuī
chǔ
duàn
mái
kōng
shān
zōng
zhǐ
yǎo
chǔ
wéi
yǒu
zhú
shù
huāng
xián
guò
zhě
pái
huái
yóu
zhě
tóu
jiàn
shān
rén
wèn
shuí
shén
xiān
yǒu
jǐng
zhēn
zhì
xīng
yǒu
shí
zhǔ
rén
jīng
pèi
lái
chí
xià
chē
máng
rèn
yōu
tòng
jiù
shì
líng
gōng
cuì
cái
ruò
jué
zhèng
zhí
西
chéng
nóng
yuè
rán
shà
céng
diān
bǎi
chǐ
chóng
guǐ
shén
hóng
jié
kōng
xiǎn
píng
yān
yún
shēng
líng
méi
jié
shī
湿
miàn
miàn
píng
zhàng
yíng
shí
xié
bīn
zuǒ
yín
shǎng
shēng
bèi
lèi
wén
zhāng
dǎng
huí
móu
xuàn
huǎng
xiāng
xiào
biàn
rén
jiān
tiān
shàng
guān
fēng
chuò
huán
cuì
zuǒ
yòu
luó
liè
yīng
ér
jiàn
hào
miǎo
lǐng
xiù
shàng
xià
yán
shēng
guāng
huī
qiū
qīng
chūn
mèi
dōng
yǐn
xuě
xià
zuì
shí
fēng
jǐng
quán
yán
shì
xún
cháng
nǎi
zhī
zhēn
jìng
wèi
zhāng
shén
bǎo
tiān
jiān
cáng
rén
móu
àn
guǐ
gōng
pōu
téng
xiāng
yuè
wáng
tái
xiè
huāng
liáng
hòu
táng
xiāng
yīng
líng
miè
jiǔ
qiān
yán
wàn
yōu
yǐn
chù
ér
jīn
jǐn
rén
jīn
xiù
píng
lán
àn
àn
bàn
xié
yáng
shāo
yān
huǒ
níng
hán
guāng
shí
piē
qiān
hèn
shǐ
使
rén
gěng
shēng
duàn
cháng
lián
jiàn
míng
yuè
jiǔ
hào
dàng
shēng
huá
shí
fàng
chū
bǎi
bēi
huān
shǐ
使
rén
yōng
róng
zhòng
jié
wéi
gōng
zuò
péng
lái
zhǔ
yōng
qín
shū
zūn
xiōng
zhōng
yàn
gàn
dòu
zuò
shàng
fēng
xīn
zhuō
zhǔ
jiē
shí
zuò
péng
lái
yǒng
dēng
lín
zhě
zhí
qiān
jiào
hùn
zuì
xǐng
yán
wèi
jiě
qiāng
jīn
shí
péng
lái
běn
zài
cāng
míng
zhōng
zhī
píng
bié
yǒu
gōng
fāng
yuán
jiào
zhǐ
chǐ
shì
yuàn
chéng
péng
zhǎng
西
dōng
mǎn
yán
shuí
fěi
péng
lái
bīn
jìng
jìn
shì
péng
lái
mín
rén
rén
gòng
jié
péng
lái
yuē
xíng
xíng
zuì
kàn
péng
lái
chūn

蓬莱谪居香案吏,此语昔自微之始。
后人慷慨慕前芬,高阁雄名由此起。
一从圮废知几年,栋摧礎断埋空山。
遗踪馀址杳何处,惟有竹树荒芜閒。
过者徘徊游者惜,举头不见溪山色。
寂寞无人欲问谁,神仙有景真虚掷。
一兴一弊固有时,主人旌斾来何迟。
下车铓刃得优逸,痛此旧事几凌夷。
呼工萃材若河决,正值西成农隙月。
屹然大厦立层巅,百尺崇基鬼神拔。
虹霓截空崖险平,一级一级烟云生。
步武陵虚眉睫湿,四面四面屏障迎。
时攜宾佐恣吟赏,笙歌辈类文章党。
回眸眩晃相顾笑,莫辨人间与天上。
观风龌龊环翠低,左右罗列如婴儿。
鉴湖浩渺稽岭秀,上下延揖生光辉。
秋日凄清春日媚,冬宜饮雪夏宜醉。
四时风景各一全,须言不是寻常地。
乃知真境未易彰,神物宝护天缄藏。
人谋暗与鬼工合,一日剖露如腾骧。
越王台榭荒凉后,唐相英灵磨灭久。
千岩万壑幽隐处,而今尽入人襟袖。
凭栏黯黯半斜阳,烧烟渔火凝寒光。
此时撇起千里恨,使人凄哽生断肠。
隔帘依依渐明月,酒气浩荡歌声滑。
此时放出百杯欢,使人雍容重击节。
惟公独作蓬莱主,夜拥琴书杂樽俎。
胸中气焰欲干斗,座上辞锋欣捉麈。
嗟余时作蓬莱客,赋咏登临儒者职。
千日徒教混醉醒,七言未解锵金石。
蓬莱本在沧溟中,那知平地别有宫。
方壶圆峤咫尺是,愿乘鹏翼长西东。
满筵谁匪蓬莱宾,阖境尽是蓬莱民。
人人共结蓬莱约,行行醉看蓬莱春。
作者介绍
钱公辅(1021~1072),字君倚,武进(今江苏常州)人。宋代诗人。少从胡翼之学,有名吴中。仁宗皇祐元年(1049)进士(《宋诗拾遗》卷四)。历通判越州、知明州,擢知制诰。英宗即位,谪滁州团练使。神宗立,拜天章阁待制知邓州,复知制诰,知谏院。熙宁四年(1071),由知江宁府徙知扬州(《续资治通鉴长编》卷二二三)。五年,卒(同上书卷二四○),年五十二。《宋史》卷三二一有传。 百科详情>>