下载百度汉语App
名师好课免费看

傍晚穿过广场

【作者】欧阳江河 【朝代】现代
拼音
zhī
dào
guò
nián
dài
de
guǎng
广
chǎng
cóng
ér
shǐ
cóng
ér
zhōng
yǒu
de
rén
yòng
xiǎo
shí
chuān
穿
guò
guǎng
广
chǎng
yǒu
de
rén
yòng
shēng
——
zǎo
chén
shì
hái
zi
bàng
wǎn
shì
chuí
zhī
rén
zhī
dào
hái
yào
zài
guāng
zhōng
zǒu
chū
duō
yuǎn
cái
néng
tíng
zhù
jiǎo
hái
yào
zài
guāng
zhōng
tiào
wàng
duō
jiǔ
cái
néng
shàng
yǎn
jīng
dāng
gāo
xíng
shǐ
de
chē
kāi
de
chē
dēng
xiē
céng
zài
míng
mèi
zǎo
chén
chuān
穿
guò
guǎng
广
chǎng
de
rén
cóng
chē
de
hòu
shì
jìng
kàn
jiàn
guò
men
shǎn
shì
de
miàn
kǒng
bàng
wǎn
men
chéng
chē
rén
de
fāng
shì
guǎng
广
chǎng
rén
dǎo
xià
de
fāng
shì
de
chóng
xīn
guī
lái
dǎo
xià
de
què
yǒng
yuǎn
dǎo
xià
le
zhǒng
jiào
zuò
shí
tou
de
dōng
西
xùn
duī
xiàng
tou
de
shēng
zhǎng
yào
bǎi
nián
de
shí
jiān
xiàng
tou
me
ruǎn
ruò
měi
guǎng
广
chǎng
dōu
yǒu
yòng
shí
tou
lěi
lái
de
nǎo
dài
shǐ
使
liǎng
shǒu
kōng
kōng
de
rén
men
gǎn
dào
shēng
cún
de
fèn
liàng
de
shí
tou
nǎo
dài
kǎo
yǎng
wàng
duì
rèn
rén
dōu
shì
jiàn
qīng
sōng
de
shì
shí
tou
de
zhòng
liàng
jiǎn
qīng
le
rén
men
jiān
shàng
de
rèn
ài
qíng
shēng
huò
rén
men
huì
zài
míng
mèi
de
zǎo
chén
chuān
穿
guò
guǎng
广
chǎng
zhāng
kāi
shǒu
zài
miàn
lái
fēng
zhōng
róu
qíng
yōng
bào
dàn
dāng
hēi
jiàng
lín
shuāng
shǒu
jiù
biàn
chén
zhòng
wéi
de
guāng
shì
nǎo
dài
de
shí
tou
wéi
xiàng
shí
tou
de
jiàn
qiǎo
rán
zhuì
hēi
àn
hán
lěng
zài
shàng
shēng
guǎng
广
chǎng
zhōu
wéi
de
gāo
céng
jiàn
zhù
chuān
穿
shàng
le
de
shí
zhuāng
qiè
biàn
ǎi
xiǎo
le
shí
tou
de
shì
jiè
zài
fǎn
shè
chū
lái
de
shì
jiè
zhōng
qīng
qīng
xiàng
shì
zài
hái
zi
men
zuò
běn
shàng
de
suí
shí
huì
bèi
xià
lái
róu
chéng
tuán
de
yīn
chén
niàn
tou
chē
shǐ
ér
guò
liú
shuǐ
de
qīng
xiè
dào
yǒu
zhe
gāng
tiě
jīn
de
páng
hùn
níng
zhì
zhōng
jìng
de
xíng
zhuàng
guò
nián
dài
de
guǎng
广
chǎng
cóng
chē
de
hòu
shì
jìng
xiāo
shī
le
yǒng
yuǎn
xiāo
shī
le
——
qīng
chūn
de
chū
liàn
de
mǎn
fěn
de
guǎng
广
chǎng
cóng
wèi
zài
zhàng
dān
wáng
tōng
zhī
shū
shàng
chū
xiàn
de
guǎng
广
chǎng
chū
xiōng
táng
wǎn
xiù
zhā
jǐn
yāo
dài
shuāng
shǒu
shǐ
使
jìn
cuō
de
dài
dīng
de
guǎng
广
chǎng
tōng
guò
nián
qīng
de
xuè
liú
dào
shēn
zhī
wài
yòng
shé
tou
tiǎn
yòng
qián
é
xià
yòng
zhì
gài
de
guǎng
广
chǎng
kōng
xiǎng
de
xiāo
shī
de
cún
zài
de
guǎng
广
chǎng
xiàng
xià
le
de
xuě
zài
zǎo
chén
tíng
zhù
zhǒng
chún
jié
ér
shén
de
róng
huà
zài
liáng
xīn
yǎn
jīng
jiāo
shǎn
yào
耀
fèn
chéng
wéi
jiào
zuò
lèi
shuǐ
de
dōng
西
lìng
fèn
zài
jiào
zuò
shí
tou
de
dōng
西
biàn
jiān
yìng
lái
shí
tou
de
shì
jiè
bēng
kuì
le
ruǎn
zhī
de
shì
jiè
dào
gāo
chù
zhěng
guò
chéng
jiù
xiàng
quán
shuǐ
cóng
guǎn
kāi
kuàng
jìn
fēng
de
zhēng
liú
guò
de
yǒu
zhe
jīng
měi
bāo
zhuāng
de
kōng
jiān
chéng
zuò
gāo
diàn
zài
tiān
de
sǎn
bǐng
shàng
shēng
huí
dào
miàn
shí
kàn
dào
sǎn
yàng
zhāng
kāi
de
zuò
yuán
xíng
cān
tīng
zài
chéng
shì
shàng
kōng
xuán
zhuǎn
xiàng
dǐng
cóng
biàn
chū
lái
de
mào
zi
de
chǐ
cùn
bìng
shì
yòng
shí
tou
lěi
lái
de
rén
de
nǎo
dài
xiē
céng
tuō
guǎng
广
chǎng
de
shǒu
fàng
le
xià
lái
jīn
rén
jǐn
kào
bǐng
duǎn
jiàn
lái
zhī
chēng
huì
huì
shén
me
ne
chǎng
céng
jīng
yǒu
guò
de
cóng
zhǐ
shàng
xiān
zài
qiáng
shàng
zhāng
tiē
de
cuì
ruò
mìng
cóng
lái
méi
yǒu
zhǒng
liàng
néng
liǎng
tóng
de
shì
jiè
cháng
jiǔ
zhān
zài
fǎn
zhāng
tiē
de
nǎo
dài
zuì
zhōng
jiāng
bèi
fǎn
fěn
shuā
de
qiáng
bèi
chū
tuǐ
de
hùn
xuè
láng
zhàn
le
bàn
lìng
bàn
shì
tóu
zài
shēng
jiǎ
zhī
ān
zhuāng
zhī
lèi
de
yòu
rén
guǎng
广
gào
liàng
yīng
ér
chē
jìng
jìng
tíng
zài
bàng
wǎn
de
guǎng
广
chǎng
shàng
jìng
jìng
zhè
kuài
yào
fēng
de
shì
jiè
méi
yǒu
guān
cāi
yīng
ér
luò
zhī
jiān
de
yǒu
bǎi
nián
zhī
yáo
zhè
shì
jìn
xiàn
de
chǐ
liáng
chuān
穿
guò
guǎng
广
chǎng
suǒ
yào
jīng
de
yōu
shí
dài
yǒu
duō
me
màn
cháng
duì
yōu
de
biàn
kǒng
shǐ
使
rén
men
cóng
de
yún
guǎng
广
chǎng
shēng
zhōng
de
shí
biàn
chéng
liè
de
jié
dàn
zài
shēn
chù
zài
ài
de
de
zhù
zhōng
kōng
rén
de
yǐng
zi
guǎng
广
chǎng
bèi
zhēn
cáng
zhe
xiàng
jǐn
de
chàn
huǐ
shì
zhǐ
shǔ
nèi
xīn
de
shì
fǒu
chuān
穿
yuè
guǎng
广
chǎng
zhī
qián
chuān
穿
yuè
nèi
xīn
de
hēi
àn
xiàn
zài
hēi
àn
zhōng
zuì
hēi
de
liǎng
shì
jiè
wèi
jiān
yìng
de
shí
tou
nǎo
dài
bèi
kāi
jiàn
zài
hēi
àn
zhōng
shǎn
shǎn
guāng
guǒ
néng
yòng
bèi
chéng
liǎng
bàn
de
shén
hēi
jiě
shì
shuāng
jiǎo
zài
shàng
de
míng
mèi
zǎo
chén
——
guǒ
néng
yán
沿
zhe
mǎn
chén
de
tái
jiē
dēng
shàng
zhī
diān
de
rén
de
jiān
bǎng
shì
wèi
le
shēng
ér
shì
wèi
le
yǔn
luò
——
guǒ
huáng
jīn
juān
de
míng
wén
shì
wèi
le
bèi
chuán
sòng
ér
shì
wèi
le
bèi
bèi
wàng
bèi
jiàn
——
zhèng
bèi
jiàn
de
guǎng
广
chǎng
chí
zǎo
yào
luò
dào
jiàn
zhě
tóu
shàng
xiē
céng
zài
míng
mèi
zǎo
chén
chuān
穿
guò
guǎng
广
chǎng
de
rén
men
de
hēi
xié
chí
zǎo
yào
luò
dào
jiàn
zhī
shàng
xiàng
jiāng
xià
de
guān
gài
luò
dào
guān
cái
shàng
me
chén
zhòng
tǎng
zài
miàn
de
shì
shì
xíng
zǒu
zài
jiàn
rèn
shàng
de
rén
méi
xiǎng
dào
zhè
me
duō
rén
huì
zài
míng
mèi
de
zǎo
chén
chuān
穿
guò
guǎng
广
chǎng
kāi
yǒng
shēng
men
shì
yōu
shí
dài
de
xìng
cún
zhě
méi
xiǎng
dào
men
huì
zài
bàng
wǎn
shí
huò
dǎo
xià
rén
dǎo
xià
de
fāng
shì
guǎng
广
chǎng
rén
zhàn
de
fāng
shì
céng
shì
zhàn
zhe
de
ma
hái
yào
zhàn
duō
jiǔ
jìng
xiē
dǎo
xià
de
rén
yàng
cóng
lái
shì
yǒng
shēng
zhě

我不知道一个过去年代的广场
从何而始,从何而终
有的人用一小时穿过广场
有的人用一生——
早晨是孩子,傍晚已是垂暮之人
我不知道还要在夕光中走出多远
才能停住脚步?

还要在夕光中眺望多久才能
闭上眼睛?
当高速行驶的汽车打开刺目的车灯
那些曾在一个明媚早晨穿过广场的人
我从汽车的后视镜看见过他们一闪即逝
的面孔
傍晚他们乘车离去

一个无人离去的地方不是广场
一个无人倒下的地方也不是
离去的重新归来
倒下的却永远倒下了
一种叫做石头的东西
迅速地堆积、屹立
不象骨头的生长需要一百年的时间
也不象骨头那么软弱

每个广场都有一个用石头垒起来的
脑袋,使两手空空的人们感到生存的
份量。以巨大的石头脑袋去思考和仰望
对任何人都不是一件轻松的事
石头的重量
减轻了人们肩上的责任、爱情和牺牲

或许人们会在一个明媚的早晨穿过广场
张开手臂在四面来风中柔情地拥抱
但当黑夜降临
双手就变得沉重
唯一的发光体是脑袋里的石头
唯一刺向石头的利剑悄然坠地

黑暗和寒冷在上升
广场周围的高层建筑穿上了瓷和玻璃的时装
一切变得矮小了。石头的世界
在玻璃反射出来的世界中轻轻浮起
象是涂在孩子们作业本上的
一个随时会被撕下来揉成一团的阴沉念头

汽车疾驶而过,把流水的速度
倾泻到有着钢铁筋骨的庞大混凝土制度中
赋予寂静以喇叭的形状
一个过去年代的广场从汽车的后视镜消失了

永远消失了——
一个青春期的、初恋的、布满粉刺的广场
一个从未在帐单和死亡通知书上出现的广场
一个露出胸膛、挽起衣袖、扎紧腰带
一个双手使劲搓洗的带补丁的广场

一个通过年轻的血液流到身体之外
用舌头去舔、用前额去下磕、用旗帜去覆盖
的广场

空想的、消失的、不复存在的广场
象下了一夜的大雪在早晨停住
一种纯洁而神秘的融化
在良心和眼睛里交替闪耀
一部分成为叫做泪水的东西
另一部分在叫做石头的东西里变得坚硬起来

石头的世界崩溃了
一个软组织的世界爬到高处
整个过程就象泉水从吸管离开矿物
进入密封的、蒸馏过的、有着精美包装的空间
我乘坐高速电梯在雨天的伞柄里上升

回到地面时,我看到雨伞一样张开的
一座圆形餐厅在城市上空旋转
象一顶从魔法变出来的帽子
它的尺寸并不适合
用石头垒起来的巨人的脑袋

那些曾托起广场的手臂放了下来
如今巨人仅靠一柄短剑来支撑
它会不会刺破什么呢?比如,一场曾经有过的
从纸上掀起、在墙上张帖的脆弱革命?

从来没有一种力量
能把两个不同的世界长久地粘在一起
一个反复张帖的脑袋最终将被撕去
反复粉刷的墙壁
被露出大腿的混血女郎占据了一半
另一半是头发再生、假肢安装之类的诱人广告

一辆婴儿车静静地停在傍晚的广场上
静静地,和这个快要发疯的世界没有关系
我猜婴儿和落日之间的距离有一百年之遥
这是近乎无限的尺度,足以测量
穿过广场所要经历的一个幽闭时代有多么漫长

对幽闭的普遍恐惧,使人们从各自的栖居
云集广场,把一生中的孤独时刻变成热烈的节日
但在栖居深处,在爱与死的默默的注目礼中
一个空无人迹的影子广场被珍藏着
象紧闭的忏悔室只属于内心的秘密

是否穿越广场之前必须穿越内心的黑暗
现在黑暗中最黑的两个世界合为一体
坚硬的石头脑袋被劈开
利剑在黑暗中闪闪发光

如果我能用被劈成两半的神秘黑夜
去解释一个双脚踏在大地上的明媚早晨——
如果我能沿着洒满晨曦的台阶
去登上虚无之巅的巨人的肩膀
不是为了升起,而是为了陨落——
如果黄金镌刻的铭文不是为了被传颂
而是为了被抹去、被遗忘、被践踏——

正如一个被践踏的广场迟早要落到践踏者头上
那些曾在一个明媚早晨穿过广场的人
他们的黑色皮鞋也迟早要落到利剑之上
象必将落下的棺盖落到棺材上那么沉重
躺在里面的不是我,也不是
行走在剑刃上的人

我没想到这么多人会在一个明媚的早晨
穿过广场,避开孤独和永生
他们是幽闭时代的幸存者
我没想到他们会在傍晚时离去或倒下

一个无人倒下的地方不是广场
一个无人站立的地方也不是
我曾是站着的吗?还要站立多久?
毕竟我和那些倒下去的人一样
从来不是一个永生者
标签:
作者介绍
欧阳江河(1956- ),原名江河,四川泸州人。著名诗人,诗学、音乐及文化批评家,知识分子写作倡导者。 1975年高中毕业后下乡插队。不久到军队服役。1979年开始发表诗歌作品,1983年至1984年间,他创作了长诗《悬棺》,1986年到四川省社科院工作。1993年至1997年初在美国生活。1997年3月至9月在斯图加特生活、创作。多次应邀赴美国,德国,英国,荷兰,法国,意大利等国的二十余所大学及多个文学基金会讲学,朗诵诗歌,访问写作。后定居北京。 欧阳江河被国际诗歌界誉为“最好的中国诗人”,其代表作有长诗《悬棺》,《玻璃工厂》,《计划经济时代的爱情》,《傍晚穿过广场》,《最后的幻象》,《椅中人的倾听与交谈》,《咖啡馆》,《雪》等。作为诗人,欧阳江河的诗歌写作强调思辩上的奇崛复杂及语言上的异质混成,强调个人经验与公共现实的深度联系。作为诗学批评家,他在当代中国诗歌的整体理论及文本细读两方面均有独特建树。欧阳江河的写作实践深具当代特征,在同时代人中产生了广泛的、持续的影响,被视为80年代以来中国最重要的代表性诗人。 迄今为止,欧阳江河已发表诗歌作品200余首,诗学理论文章及当代美术、音乐、电影、戏剧批评文章25万字。在国内出版诗集《透过词语的玻璃》(1997年,中国改革出版社),诗作及诗学文论集《谁去谁留》(1997年,湖南文艺出版社),文论及随笔集《站在虚构这边》(2000年,三联书店),诗集《事物的眼泪》(2008年,作家出版社)。 百科详情>>
大家还在搜