下载百度汉语App
名师好课免费看

神女赋

【作者】宋玉 【朝代】先秦
拼音
chǔ
xiāng
wáng
sòng
yóu
yún
mèng
zhī
shǐ
使
gāo
táng
zhī
shì
qǐn
guǒ
mèng
shén
zhuàng
shèn
zhī
míng
bái
wáng
wáng
yuē
:“
mèng
ruò
?”
duì
yuē
:“
zhī
hòu
jīng
shén
huǎng
ruò
yǒu
suǒ
fēn
fēn
rǎo
rǎo
wèi
zhī
fǎng
仿
zhà
ruò
yǒu
jiàn
rén
zhuàng
shèn
mèi
ér
mèng
zhī
shí
wǎng
chàng
rán
shī
zhì
shì
xīn
dìng
jiàn
suǒ
mèng
。”
wáng
yuē
:“
zhuàng
?”
yuē
:“
mào
měi
zhū
hǎo
bèi
shèng
nán
jiū
shàng
shì
suǒ
wèi
jiàn
guī
姿
wěi
tài
shèng
zàn
shǐ
lái
yào
耀
ruò
bái
chū
chū
zhào
liáng
shǎo
jìn
jiǎo
ruò
míng
yuè
shū
guāng
zhī
jiān
měi
mào
héng
shēng
huá
wēn
yíng
bìng
chí
dān
xíng
xiáng
ér
shì
zhī
duó
rén
jīng
shèng
shì
luó
wán
shèng
wén
zhāng
miào
cǎi
zhào
wàn
fāng
zhèn
xiù
bèi
guī
shang
nóng
duǎn
xiān
zhǎng
yào
diàn
殿
táng
gǎi
róng
wǎn
ruò
yóu
lóng
chéng
yún
xiáng
tuǒ
tuì
báo
zhuāng
lán
hán
ruò
fāng
xìng
shì
shì
páng
shùn
bēi
diào
xīn
cháng
。”
wáng
yuē
:“
ruò
shèng
shì
wèi
guǎ
rén
zhī
。”
yuē
:“
wéi
wéi
。”
shén
zhī
jiāo
hán
yīn
yáng
zhī
shì
huá
zǎo
zhī
hǎo
ruò
fěi
cuì
zhī
fèn
xiàng
shuāng
měi
máo
qiáng
zhāng
mèi
chéng
shì
西
shī
yǎn
miàn
zhī
jìn
zhī
yāo
yuǎn
zhī
yǒu
wàng
duō
yīng
jūn
zhī
xiāng
shì
zhī
yíng
shú
zhě
shàng
xīn
yuè
zhī
liàng
jiāo
ēn
shū
jǐn
chàng
rén
wáng
lǎn
zhuàng
zhuàng
é
é
yán
mào
fēng
yíng
zhuāng
shū
bāo
shī
湿
rùn
zhī
yán
móu
zi
jiǒng
jīng
lǎng
liǎo
duō
měi
ér
shì
méi
lián
juān
é
yáng
zhū
chún
de
ruò
dān
zhì
gàn
zhī
shí
zhì
jiě
tài
ér
xián
guǐ
huà
yōu
jìng
yòu
suō
rén
jiān
gāo
diàn
殿
guǎng
广
zòng
ér
chuò
kuān
dòng
shēng
zhī
shān
shān
wàng
wéi
ér
yán
shì
ruò
liú
zhī
jiāng
lán
fèn
cháng
xiù
zhèng
rèn
zhí
zhú
ér
ān
dàn
qīng
jìng
xìng
chén
xiáng
ér
fán
shí
róng
wēi
dòng
zhì
wèi
yuán
shì
jìn
ér
yuǎn
ruò
jiāng
lái
ér
xuán
qiān
ér
qǐng
yuàn
jìn
xīn
zhī
huái
怀
zhēn
liàng
zhī
qīng
xiāng
nán
chén
jiā
ér
yún
duì
fēn
fāng
ruò
lán
jīng
jiāo
jiē
lái
wǎng
xīn
kǎi
kāng
huān
shén
hēng
ér
wèi
jié
hún
qióng
qióng
duān
hán
rán
nuò
fēn
kuì
yáng
yīn
ér
āi
báo
chí
céng
fàn
gàn
shì
yáo
pèi
shì
míng
luán
lián
liǎn
róng
yán
shī
mìng
tài
huān
qíng
wèi
jiē
jiāng
ér
qiān
yán
yǐn
shēn
qīn
shì
shì
wèi
xíng
zhōng
ruò
xiāng
shǒu
lüè
wēi
miǎn
jīng
cǎi
xiāng
shòu
zhì
tài
héng
chū
shèng
wèi
jué
shén
xīn
huáng
jiū
yuàn
jiǎ
shén
chēng
huái
cháng
shāng
diān
dǎo
shī
àn
rán
ér
míng
zhī
chù
qíng
huái
怀
shuí
zhě
chóu
chàng
chuí
qiú
zhī
zhì
shǔ

《神女赋》接着《高唐赋》而来。《高唐赋》的迟回荡漾之笔,似乎在牵惹楚襄王乃致读者对巫山神女的怀想之情,只是到了《神女赋》,这位隐身云烟、姗姗不临的美丽女神才终于在作者笔下翩然现形。但作者并没有因让她与早就心驰神往的楚襄王相遇,却幽幽显现在他的侍臣宋玉“梦”中,这是颇耐人寻味的。
此赋序文叙说的是宋玉和神女相遇。开笔写的格外迷离。先以宋玉的神情恍惚、纷纷扰扰为神女降临造境,未入梦已扰人心神,然后才是女神现身,仍有一种似曾相识的朦胧感觉,继写宋玉梦境又历历如画地重现。这一节叙说文字扑朔变化,一波三折,显示出作者行文上的腾挪纵... 古诗文网>>
作者介绍
宋玉,又名子渊,(约公元前298年-约公元前222年)汉族,东周战国时郢中(今荆门钟祥人)人, 楚国辞赋作家。生于屈原之后,或曰是屈原弟子。曾事楚顷襄王。好辞赋,为屈原之后辞赋家,与唐勒、景差齐名。相传所作辞赋甚多,《汉书·卷三十·艺文志第十》录有赋16篇,今多亡佚。流传作品有《九辨》、《风赋》、《高唐赋》、《登徒子好色赋》等,但后3篇有人怀疑不是他所作。所谓“下里巴人”、“阳春白雪”、“曲高和寡”的典故皆他而来。《钟祥县志》记载他为:“宋玉,邑人也,隽才辩给,善属文而识音。”宋玉又是中国历史上著名的美男子,风流倜傥,潇洒干练,反应敏捷,谈吐不凡,所以楚王经常要他陪伴伺候,或游于兰台之宫,或游于云梦之泽。 百科详情>>