下载百度汉语App
名师好课免费看

卷三·兰雪茶

拼音
zhù
zhě
yuè
wáng
zhù
jiàn
chá
wèi
léng
léng
yǒu
jīn
shí
zhī
ōu
yáng
yǒng
shū
yuē
liǎng
zhè
zhī
chá
zhù
wáng
guī
líng
yuē
lóng
shān
ruì
cǎo
zhù
xuě
zhù
míng
jīng
shī
chá
yǒu
chá
zhì
zài
xuě
ér
xuě
zhī
jīng
chá
shì
gǎn
sān
é
shū
zhī
sōng
luó
bèi
ruì
cǎo
shì
zhī
xiāng
liè
yuē
ruì
cǎo
jiā
hàn
shí
pán
duō
zhù
chá
sǒu
niú
suī
fèn
tún
shàng
suì
shè
rén
zhù
diǎo
qiā
nuó
shàn
chǎo
bèi
cáng
sōng
luó
quán
yuè
zhī
xiāng
chū
zhǔ
quán
tóu
xiǎo
guàn
xiāng
tài
nóng
zài
sān
jiào
liàng
yòng
chǎng
kǒu
ōu
dàn
fàng
zhī
hòu
lěng
xuán
gǔn
tāng
chōng
xiè
zhī
zhú
tuò
fāng
jiě
绿
fěn
chū
yún
yòu
shān
chuāng
chū
shǔ
tòu
zhǐ
guāng
qīng
fēi
bái
qīng
xiàng
zhēn
bǎi
jīng
lán
tóng
xuě
tāo
bìng
xiè
xuě
wèi
zhī
lán
xuě
nián
hòu
lán
xuě
chá
hǒng
shì
yān
yuè
zhī
hào
shì
zhě
shí
sōng
luó
zhǐ
shí
lán
xuě
lán
xuě
shí
sōng
luó
ér
zuǎn
lán
xuě
zhě
shí
gài
sōng
luó
biǎn
shēng
jià
jiù
lán
xuě
cóng
nǎi
jìn
huī
shè
jiān
sōng
luó
míng
lán
xuě
xiàng
sōng
luó
míng
zhě
fēng
miàn
huàn
yòu

日铸者,越王铸剑地也。
茶味棱棱,有金石之气。
欧阳永叔曰:“两浙之茶,日铸第一。
”王龟龄曰:“龙山瑞草,日铸雪芽。
”日铸名起此。
京师茶客,有茶则至,意不在雪芽也。
而雪芽利之,一如京茶式,不敢独异。
三峨叔知松萝焙法,取瑞草试之,香扑冽。
余曰:“瑞草固佳,汉武帝食露盘,无补多欲;日铸茶薮,‘牛虽瘠愤于豚上’也。
”遂募歙人入日铸。
扚法、掐法、挪法、撒法、扇法、炒法、焙法、藏法,一如松萝。
他泉瀹之,香气不出,煮禊泉,投以小罐,则香太浓郁。
杂入茉莉,再三较量,用敞口瓷瓯淡放之,候其冷;以旋滚汤冲泻之,色如竹箨方解,绿粉初匀;又如山窗初曙,透纸黎光。
取清妃白,倾向素瓷,真如百茎素兰同雪涛并泻也。
雪芽得其色矣,未得其气,余戏呼之“兰雪”。
四五年后,“兰雪茶”一哄如市焉。
越之好事者不食松萝,止食兰雪。
兰雪则食,以松萝而纂兰雪者亦食,盖松萝贬声价俯就兰雪,从俗也。
乃近日徽歙间松萝亦名兰雪,向以松萝名者,封面系换,则又奇矣。