下载百度汉语App
名师好课免费看

两当县吴十侍御江上宅

【作者】杜甫 【朝代】
拼音
hán
chéng
cháo
yān
dàn
shān
luò
chì
yīn
fēng
qiān
lái
chuī
jiāng
shàng
zhái
kūn
hào
wǎng
zhǔ
bàng
qiān
jiè
wèn
chí
wēng
nián
zhǎng
shā
āi
āi
shī
yòu
jiǎo
jiǎo
gōng
zhī
xiāng
wèi
gǎn
zài
fèng
xiáng
dōu
gòng
tōng
jīn
guī
tiān
zi
yóu
méng
chén
dōng
jiāo
àn
zhǎng
bīng
jiā
jiàn
dié
bèi
cháng
jiē
tái
zhōng
lǐng
jūn
shèn
pōu
rěn
shā
suǒ
fēn
bái
hēi
shàng
guān
quán
shī
jiàn
qiān
chì
zhòng
gān
rén
xiàng
zi
shí
sǔn
cháo
tíng
fēi
zhī
kǒu
xiū
tàn
shí
tiǎn
zhèng
chén
dān
shí
zhǐ
chǐ
xiāng
kàn
shòu
láng
bèi
zhì
nàn
xíng
mài
xīn
duō
wéi
chū
mén
shì
gōng
míng
chóu
chàng
tóu
gèng
bái

寒城朝烟澹,山谷落叶赤。
阴风千里来,吹汝江上宅。
鹍鸡号枉渚,日色傍阡陌。
借问持斧翁,几年长沙客。
哀哀失木狖,矫矫避弓翮。
亦知故乡乐,未敢思夙昔。
昔在凤翔都,共通金闺籍。
天子犹蒙尘,东郊暗长戟。
兵家忌间谍,此辈常接迹。
台中领举劾,君必慎剖析。
不忍杀无辜,所以分白黑。
上官权许与,失意见迁斥。
仲尼甘旅人,向子识损益。
朝廷非不知,闭口休叹息。
余时忝诤臣,丹陛实咫尺。
相看受狼狈,至死难塞责。
行迈心多违,出门无与适。
于公负明义,惆怅头更白。
作者介绍
杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称杜工部、杜少陵等,唐朝河南府巩县(河南郑州巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”。杜甫忧国忧民,人格高尚,约1400余首诗被保留了下来,集为《杜工部集》,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。 百科详情>>
大家还在搜