下载百度汉语App
名师好课免费看

别张十三建封

【作者】杜甫 【朝代】
拼音
cháng
táng
shí
guó
jiā
cǎo
mèi
chū
liú
péi
jiàn
shǒu
lóng
jiàn
shàng
chóu
chú
qín
wáng
luàn
姿
jiàn
zǒng
bīng
fén
jìn
wèi
fēng
pèi
bào
suí
jìng
chú
zōng
chén
miào
shí
hòu
shū
péng
chéng
yīng
xióng
zhǒng
yīng
jiàng
xiàng
ěr
wéi
wài
zēng
sūn
tǎng
hàn
xuè
yǎn
zhōng
wàn
shào
nián
yòng
jǐn
xiāng
féng
cháng
shā
tíng
zhà
wèn
nǎi
rén
zi
tóng
guàn
lián
zhū
huī
shǒu
shuāi
lèi
yǎng
kàn
chǐ
nèi
wài
míng
jiā
liú
fēng
shén
dàng
jiāng
fàn
yún
kān
wǎn
yǒu
shào
cái
zhēng
nán
luò
huí
jīng
zài
gǎn
jiǎ
shēng
tòng
wén
yuè
shū
zhǔ
yōu
dào
zéi
shī
lǎo
huāng
jīng
jiù
qiū
shuì
jià
shà
qīng
jūn
chén
yǒu
fēn
guǎn
běn
shí
suī
dāng
xiàn
xuě
yán
wèi
jué
guā
bǎi
gāo
zài
yún
tái
míng
wàng
tiān
rén
sǎo
hǎi
gōng
jìng

尝读唐实录,国家草昧初。
刘裴建首义,龙见尚踌躇。
秦王拨乱姿,一剑总兵符。
汾晋为丰沛,暴隋竟涤除。
宗臣则庙食,后祀何疏芜。
彭城英雄种,宜膺将相图。
尔惟外曾孙,倜傥汗血驹。
眼中万少年,用意尽崎岖。
相逢长沙亭,乍问绪业馀。
乃吾故人子,童丱联居诸。
挥手洒衰泪,仰看八尺躯。
内外名家流,风神荡江湖。
范云堪晚友,嵇绍自不孤。
择材征南幕,湖落回鲸鱼。
载感贾生恸,复闻乐毅书。
主忧急盗贼,师老荒京都。
旧丘岂税驾,大厦倾宜扶。
君臣各有分,管葛本时须。
虽当霰雪严,未觉栝柏枯。
高义在云台,嘶鸣望天衢。
羽人扫碧海,功业竟何如。
作者介绍
杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称杜工部、杜少陵等,唐朝河南府巩县(河南郑州巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”。杜甫忧国忧民,人格高尚,约1400余首诗被保留了下来,集为《杜工部集》,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。 百科详情>>
大家还在搜