霓组词
[hóng ní] 
亦作“ 虹蜺 ”。即螮蝀。为雨后或日出、日没之际天空中所现的七色圆弧。
[bī ní] 
迫近虹霓。形容很高。
[dú ní] 
《梁书.王筠传》﹕'约
[cǎi ní] 
即彩虹。
[héng ní] 
横空的虹霓。
[cháng ní] 
见'长霓'。
[qì guàn hóng ní] 
 见“[[气贯长虹]]”。
[shèn ní] 
虹霓。
[dì ní] 
高峻貌。
[fēn ní] 
凶气;妖气。
[qì tūn hóng ní] 
气势可以吞掉天上的彩虹,形容气魄宏大。
[dì ní] 
高貌。
[bái ní] 
亦作'白蜺'。
[tíng ní] 
疾雷。
[cí ní] 
即雌蜺。
[sù ní] 
见'素蜺',亦作'素霓'。 白虹。
[chú ní] 
见'鉏麑',春秋时晋国力士。
[qīng ní] 
青蜺。