下载百度汉语App
名师好课免费看

病中书怀呈友人

【作者】温庭筠 【朝代】
拼音
jiē
xiān
qióng
jiāo
xiàng
wán
tóng
táo
guǎng
广
liǔ
léi
píng
huáng
juǎn
jiē
shuí
wèn
zhū
xián
ǒu
鹿
míng
jiē
zhuì
shì
jìng
fēi
cài
huāng
yuán
tián
shī
wáng
yáng
yóu
sài
juàn
shì
cān
zhōu
chéng
jiā
xué
gōng
yōng
liú
jiàn
míng
jiè
zài
pán
jīng
huái
怀
liáng
huà
xíng
cáng
shí
yuǎn
wèi
néng
míng
chǔ
kōng
suí
zhū
dìng
wèi
yuán
céng
yīn
shǒu
zhū
chē
duī
piāo
zhì
sān
jìng
shéng
shū
shì
qún
yīng
jiāng
shàn
jià
lóng
yāo
jiǎo
yàn
shǔ
xiào
fēn
zhī
qián
dìng
hán
xīn
wèi
hòu
niè
chén
zhuī
qìng
cāo
jiàn
xué
bān
shū
wén
yòu
péi
duō
shì
shén
zhōu
shì
duì
suī
míng
làn
chuī
zhèng
shǐ
使
cāi
bēn
jìng
cháng
yǒu
liú
tán
fǎng
访
wáng
jìng
shì
fén
quàn
guān
mán
zhì
yán
jīn
xìn
wēi
shàng
bēi
bái
xuě
diào
xiǎng
qīng
fēng
yuè
xié
jiān
nán
mǐn
miǎn
sāo
shǒu
jiē
jiǎo
shèng
fēi
néng
zhě
tuī
xián
jiàn
shè
gōng
zēng
kǒng
sǒng
bēi
shuǐ
shī
zhū
fěn
duǒ
shōu
dān
cǎi
jīn
xiāo
yǐn
chuí
gāo
xiū
jǐn
jué
yáng
zhì
wān
zhuō
xiū
yán
huà
lóng
xué
zhuǎn
péng
suí
kuǎn
duàn
yún
cǎo
màn
shòu
xiāng
míng
zhèng
cáng
hào
zhì
wén
jīng
děng
guàn
qín
zhù
yùn
xiāng
zhù
shì
lián
zhōng
zhū
máo
jiē
shàng
wěi
huā
lún
luò
sōng
yǐng
dòu
luán
jìng
yīng
xiāng
duì
xián
mián
làng
ruǐ
duō
láo
dié
chì
xiāng
zhuì
fēng
fāng
cǎo
sān
dǎo
chéng
shì
yuè
fān
zǎo
xìng
chóu
shuì
jiā
míng
zhǔ
cáng
chì
yōu
píng
zhè
xīn
suí
zhí
gān
zhǐ
yǎng
qiáo
xiào
kōng
huái
怀
qióng
chóu
shàng
néng
gān
bàn
shū
fēi
gǎn
báo
shēng
chú
diào
shí
fēng
cāng
xiǎn
fāng
yàn
jiàng
shù
lán
liáo
rào
chuān
穿
zhú
yíng
zhù
fēi
sāng
lín
yuán
héng
gān
竿
kuī
chì
chí
wàng
qīng
pàn
shuǐ
qín
wèi
láng
dào
zhàng
qīng
yōng
zhǒng
fāng
yōu
jué
chóu
shēng
jué
huì
duǎn
yán
xuān
yàn
gāo
duò
shì
yōu
shù
pín
qiān
fàn
wèi
ài
zēng
fáng
zhì
bēi
tàn
shì
yáng
zhū
shí
cháng
guò
wèi
yóu
sāi
shāng
biān
jiǎo
chán
bǎo
shù
biāo
qiāng
shuò
guān
suǒ
zhú
wēi
róng
zūn
shù
xíng
qiū
yuǎn
qióng
qiān
guī
xīn
jiǔ
qǐn
gān
chéng
zhì
jiāng
kuì
guì
suī
huái
怀
míng
xiān
yuǎn
gàn
shí
dào
chǐ
齿
pín
dēng
shàng
lián
hóu
mén
guì
shuāng
tái
mìng
chū
niè
jǐng
péng
chì
tuán
zhí
huí
cōng
fēn
cáo
duì
míng
bǎi
shén
xīn
fǎng
仿
zhú
yùn
hán
fèng
quē
fēn
bān
yuān
xíng
sǒng
jiàn
chù
xié
chéng
chí
fèng
míng
qiāng
dēng
jiàng
héng
xiǎng
lóu
qīn
shì
xiāng
jìn
shān
ruì
jǐng
sēn
qióng
shù
qīng
shuǐ
yíng
zhì
guān
zān
tiě
zhù
chī
shǒu
duì
jīn
nèi
shǐ
shū
qiān
juǎn
jiāng
jūn
huà
chú
yǎn
míng
jīng
xiàng
xīn
guī
guān
wén
bǎo
láo
zuó
cǎo
féi
yǎo
niǎo
tái
cuì
kūn
xiāng
cháo
zhī
niǎo
nián
huá
guò
xián
ēn
kōng
bào
yǐng
chóu
wèi
juān
shí
bèi
tuī
liáng
yǒu
jiā
shēng
lìng
zhì
shēn
shāng
duǎn
xiāng
shǒu
bān
fāng
chén
léi
bìng
jiē
yán
ěr
zhì
jīn
wèi
yǒu
gàn
niú
dòu
rén
biàn
lái
zhēn
绿
shì
qīng
huǐ
fāng
xiāo
wēi
xiá
yǎn
shé
yóu
zhuǎn
zhàn
qiú
jiù
rén
shì
néng
huàn
guǐ
zhū
shì
fēi
jué
mèng
xíng
qín
lǐn
liè
fēng
āi
cǎn
xiāo
tiáo
cǎo
huái
shāng
zhì
méng
fàn
biàn
yàn
wéi
wén
jiào
yīng
dài
mèng
suō
pāo
zhī
xīn
jiǎn
xué
zhī
zhū
níng
nán
liào
yōng
fēi
xìn
wèi
yáng
xián
jiàn
tīng
bīng
chù
jiāng
yíng
lùn
xīn
ruò
làng
yán
huī
è
suǒ
tuō
jiā
qiáo
néng
qiú
yǒu
wēi
cháo
xià
chú
fēng
huá
piāo
lǐng
xiù
shī
bài
qīn
zhěn
qíng
tóng
zhōu
dào
shū
fàng
huái
怀
qīn
huì
zhǐ
shōu
sāng
zèng
yuǎn
liáo
pān
liǔ
zāi
shū
jié
zhān
fēng
xiàn
lèi
huí
shǒu
gèng
chí
chú

逸足皆先路,穷郊独向隅。
顽童逃广柳,羸马卧平芜。
黄卷嗟谁问,朱弦偶自娱。
鹿鸣皆缀士,雌伏竟非夫。
采地荒遗野,爰田失故都。
亡羊犹博簺,牧马倦呼卢。
奕世参周禄,承家学鲁儒。
功庸留剑舄,铭戒在盘盂。
经济怀良画,行藏识远图。
未能鸣楚玉,空欲握隋珠。
定为鱼缘木,曾因兔守株。
五车堆缥帙,三径阖绳枢。
适与群英集,将期善价沽。
叶龙图夭矫,燕鼠笑胡卢。
赋分知前定,寒心畏厚诬。
蹑尘追庆忌,操剑学班输。
文囿陪多士,神州试大巫。
对虽希鼓瑟,名亦滥吹竽。
正使猜奔竞,何尝计有无。
镏惔虚访觅,王霸竟揶揄。
市义虚焚券,关讥谩弃繻。
至言今信矣,微尚亦悲夫。
白雪调歌响,清风乐舞雩。
胁肩难黾勉,搔首易嗟吁。
角胜非能者,推贤见射乎。
兕觥增恐竦,杯水失锱铢。
粉垛收丹采,金髇隐仆姑。
垂櫜羞尽爵,扬觯辱弯弧。
虎拙休言画,龙希莫学屠。
转蓬随款段,耘草辟墁垆。
受业乡名郑,藏机谷号愚。
质文精等贯,琴筑韵相须。
筑室连中野,诛茅接上腴。
苇花纶虎落,松瘿斗栾栌。
静语莺相对,闲眠鹤浪俱。
蕊多劳蝶翅,香酷坠蜂须。
芳草迷三岛,澄波似五湖。
跃鱼翻藻荇,愁鹭睡葭芦。
暝渚藏鸂鶒,幽屏卧鹧鸪。
苦辛随艺殖,甘旨仰樵苏。
笑语空怀橘,穷愁亦据梧。
尚能甘半菽,非敢薄生刍。
钓石封苍藓,芳蹊艳绛跗。
树兰畦缭绕,穿竹路萦纡。
机杼非桑女,林园异木奴。
横竿窥赤鲤,持翳望青鸬。
泮水思芹味,琅琊得稻租。
杖轻藜拥肿,衣破芰披敷。
芳意忧鶗鴂,愁声觉蟪蛄。
短檐喧语燕,高木堕饥鼯。
事迫离幽墅,贫牵犯畏途。
爱憎防杜挚,悲叹似杨朱。
旅食常过卫,羁游欲渡泸。
塞歌伤督护,边角思单于。
堡戍标枪槊,关河锁舳舻。
威容尊大树,刑法避秋荼。
远目穷千里,归心寄九衢。
寝甘诚系滞,浆馈贵睢盱。
怀刺名先远,干时道自孤。
齿牙频激发,簦笈尚崎岖。
莲府侯门贵,霜台帝命俞。
骥蹄初蹑景,鹏翅欲抟扶。
寓直回骢马,分曹对暝乌。
百神歆仿佛,孤竹韵含胡。
凤阙分班立,鹓行竦剑趋。
触邪承密勿,持法奉訏谟。
鸣玉锵登降,衡牙响曳娄。
祀亲和氏璧,香近博山炉。
瑞景森琼树,轻水莹玉壶。
豸冠簪铁柱,螭首对金铺。
内史书千卷,将军画一厨。
眼明惊气象,心死伏规模。
岂意观文物,保劳琢碔砆。
草肥牧騕褭,苔涩淬昆吾。
乡思巢枝鸟,年华过隙驹。
衔恩空抱影,酬德未捐躯。
时辈推良友,家声继令图。
致身伤短翮,骧首顾疲驽。
班马方齐骛,陈雷亦并驱。
昔皆言尔志,今亦畏吾徒。
有气干牛斗,无人辩辘轳。
客来斟绿蚁,妻试踏青蚨。
积毁方销骨,微瑕惧掩瑜。
蛇予犹转战,鱼服自囚拘。
欲就欺人事,何能逭鬼诛。
是非迷觉梦,行役议秦吴。
凛冽风埃惨,萧条草木枯。
低徊伤志气,蒙犯变肌肤。
旅雁唯闻叫,饥鹰不待呼。
梦梭抛促织,心茧学蜘蛛。
宁复机难料,庸非信未孚。
激扬衔箭虎,疑惧听冰狐。
处己将营窟,论心若合符。
浪言辉棣萼,何所托葭莩。
乔木能求友,危巢莫吓雏。
风华飘领袖,诗礼拜衾繻。
欹枕情何苦,同舟道岂殊。
放怀亲蕙芷,收迹异桑榆。
赠远聊攀柳,栽书欲截蒲。
瞻风无限泪,回首更踟蹰。
作者介绍
温庭筠(yún),又做温庭云(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,汉族,太原祁县(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。 百科详情>>
大家还在搜