下载百度汉语App
名师好课免费看
甫里
fǔ
甫
lǐ
里
xiān
先
shēng
生
dé
得
gǔ
古
fēng
风
fàng
放
shēn
身
quán
全
rù
入
yǐn
隐
lún
沦
zhōng
中
zú
足
mó
磨
hàn
汉
tà
榻
xīng
星
chén
辰
dòng
动
bǐ
笔
cuò
挫
wú
吴
tiān
天
wù
物
xiàng
象
kōng
空
wǎng
往
shì
事
yù
欲
xún
寻
rén
人
jì
寂
jì
寂
jiù
旧
tián
田
ān
安
zài
在
yǔ
雨
méng
蒙
méng
蒙
dāng
当
shí
时
yǐn
引
zhòng
重
gāo
高
cái
才
zhě
者
shuí
谁
shì
是
céng
曾
lái
来
yī
一
mǔ
亩
gōng
宫
甫里先生得古风,放身全入隐沦中。足磨汉榻星辰动,笔挫吴天物象空。往事欲寻人寂寂,旧田安在雨蒙蒙。当时引重高才者,谁是曾来一亩宫。
作者介绍
王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。
百科详情>>