下载百度汉语App
名师好课免费看

范宽山水

【作者】张翥 【朝代】
拼音
wǎng
xún
shàn
zhōng
shān
nán
míng
tiān
lǎo
xiāng
yíng
pán
shàng
tóu
chuān
穿
niǎo
dào
xíng
rén
jiǎo
fēng
tuān
dàn
hán
zhòng
duō
chéng
xiè
méng
yún
tūn
xiāng
yán
jiān
kōng
xiǎng
yìng
rén
zuò
rén
qióng
duàn
àn
píng
shí
mén
xuē
chéng
shuǐ
shù
shān
huā
míng
zhōng
yǒu
rén
jiā
quǎn
shēng
xiàng
lái
lǎo
yǎn
céng
dào
chù
jìng
zuò
táo
yuán
xíng
bǎi
nián
liú
zài
fàn
kuān
shuǐ
jīng
shén
qiě
xiāo
shàng
yǒu
hàn
lín
xué
shì
zhī
yuàn
zhāng
kǒng
shì
xuān
jiù
shí
lín
yuán
yīng
zài
lìng
xiāng
jiàn
yóu
qián
shí
píng
huì
xián
shēn
guī
zhuān
shì

忆昔往寻剡中山,南明天姥相萦盘。客路上头穿鸟道,行人脚底踏风湍。旦寒露重多成雨,泄雾濛云互吞吐。仆夫相呼岩壑间,空响应人作人语。溪穷断岸地忽平,石门壁立如削成。隔水无数山花明,中有人家鸡犬声。向来老眼曾到处,此境俱作桃源行。百年留在范宽笔,水墨精神且萧瑟。上有翰林学士之院章,恐是宣和旧时物。林猿野鹤应自在,令我相见犹前日。时平会乞闲身归,一壑得专吾事毕。
作者介绍
张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。 百科详情>>