下载百度汉语App
名师好课免费看

帕斯捷尔纳克

【作者】王家新 【朝代】现代
拼音
néng
dào
de
xiàn
shàng
shù
huā
què
zhù
dìng
yào
shēng
de
qīng
zhù
de
shī
qiān
fēng
xuě
de
chuān
穿
yuè
jié
de
suì
líng
hún
de
zhàn
zhōng
néng
àn
zhào
de
nèi
xīn
xiě
zuò
le
què
néng
àn
rén
de
nèi
xīn
shēng
huó
zhè
shì
men
gòng
tóng
de
bēi
de
zuǐ
jiǎo
gèng
jiā
jiān
shì
mìng
yùn
de
néng
shuō
chū
zhǐ
shì
chéng
shòu
chéng
shòu
ràng
xià
de
hén
jiā
shēn
wèi
le
huò
ér
fàng
wèi
le
shēng
yāo
qiú
chè
zhè
jiù
shì
cóng
jié
nàn
zhǎo
dào
jiǎn
yàn
shǐ
使
de
shēng
mìng
zhòu
rán
téng
tòng
cóng
xuě
dào
xuě
zài
běi
jīng
de
hōng
rán
nìng
de
gōng
gòng
chē
shàng
de
shī
zài
xīn
zhōng
hǎn
xiē
gāo
guì
de
míng
xiē
fàng
zhú
shēng
jiàn
zhèng
xiē
zài
de
zhèn
chàn
zhōng
xiāng
féng
de
líng
hún
xiē
wáng
zhōng
de
shǎn
yào
耀
de
de
běi
fāng
shēng
chù
yǎn
zhōng
de
lèi
guāng
zài
fēng
zhōng
rán
shāo
de
fēng
rén
mín
wèi
zhōng
de
hēi
àn
è
饿
zěn
néng
piē
kāi
zhè
qiè
lái
tán
lùn
zhèng
yào
rěn
shòu
gèng
liè
de
fēng
xuě
cái
néng
shǒu
zhù
de
é
luó
de
měi
de
zài
néng
shāng
hài
de
de
gǎn
xiāng
xìn
de
dài
zhe
shēn
xuě
de
hán
jiù
zài
yǎn
qián
hái
yǒu
zhú
guāng
zhào
liàng
de
liè
wéi
tǎn
de
qiū
tiān
jīn
shī
yùn
zhōng
de
wáng
zàn
měi
zuì
niè
chūn
tiān
dào
lái
guǎng
广
kuò
luǒ
xiàn
de
hēi
líng
hún
cháo
xiàng
zhè
qiè
ba
shī
rén
zhè
shì
nàn
shì
cóng
xīn
shēng
de
zuì
gāo
lìng
shì
nàn
shì
zuì
zhōng
chéng
dān
de
zhè
xiē
réng
zhǐ
qián
lái
xún
zhǎo
men
jué
men
zài
yāo
qiú
duì
chèn
huò
zhī
huí
shēng
gèng
dàng
de
ān
hún
ér
men
yòu
zěn
pèi
zǒu
dào
de
qián
zhè
shì
chǐ
zhè
shì
běi
jīng
de
shí
èr
yuè
de
dōng
tiān
zhè
shì
guāng
zhōng
de
yōu
shāng
tàn
xún
zhì
wèn
zhōng
shēng
yàng
zhe
de
líng
hún
zhè
shì
tòng
shì
xìng
yào
shuō
chū
yào
bīng
xuě
lái
chōng
mǎn
de
shēng

不能到你的墓地献上一束花
却注定要以一生的倾注,读你的诗
以几千里风雪的穿越
一个节日的破碎,和我灵魂的颤栗

终于能按照自己的内心写作了
却不能按一个人的内心生活
这是我们共同的悲剧
你的嘴角更加缄默,那是

命运的秘密,你不能说出
只是承受、承受,让笔下的刻痕加深
为了获得,而放弃
为了生,你要求自己去死,彻底地死

这就是你,从一次次劫难里你找到我
检验我,使我的生命骤然疼痛
从雪到雪,我在北京的轰然泥泞的
公共汽车上读你的诗,我在心中

呼喊那些高贵的名字
那些放逐、牺牲、见证,那些
在弥撒曲的震颤中相逢的灵魂
那些死亡中的闪耀,和我的

自己的土地!那北方牲畜眼中的泪光
在风中燃烧的枫叶
人民胃中的黑暗、饥饿,我怎能
撇开这一切来谈论我自己

正如你,要忍受更剧烈的风雪扑打
才能守住你的俄罗斯,你的
拉丽萨,那美丽的、再也不能伤害的
你的,不敢相信的奇迹

带着一身雪的寒气,就在眼前!
还有烛光照亮的列维坦的秋天
普希金诗韵中的死亡、赞美、罪孽
春天到来,广阔大地裸现的黑色

把灵魂朝向这一切吧,诗人
这是苦难,是从心底升起的最高律令
不是苦难,是你最终承担起的这些
仍无可阻止地,前来寻找我们

发掘我们:它在要求一个对称
或一支比回声更激荡的安魂曲
而我们,又怎配走到你的墓前?
这是耻辱!这是北京的十二月的冬天

这是你目光中的忧伤、探寻和质问
钟声一样,压迫着我的灵魂
这是痛苦,是幸福,要说出它
需要以冰雪来充满我的一生
标签:
作者介绍
王家新,男,汉族,著名诗人,诗歌评论家,教授。1957年生于湖北省丹江口市,1978年考入武汉大学中文系,大学期间开始发表诗作。1982年毕业分配到湖北郧阳师专任教,1983年参加诗刊组织的青春诗会。1984年写出组诗《中国画》《长江组诗》,广受关注。1985年借调北京《诗刊》从事编辑工作,出版诗集《告别》《纪念》,1986年始诗风有所转变,更为凝重,告别青春写作。1992年赴英作访问学者,1994年回国,后调入北京教育学院中文系,任副教授。2006年被中国人民大学文学院聘为教授,为中国20世纪90年代以来知识分子写作的代表性诗人。 百科详情>>
大家还在搜