下载百度汉语App
名师好课免费看

引驾行·梅梢琼绽

【作者】晁补之 【朝代】
拼音
méi
shāo
qióng
zhàn
dōng
jūn
kāi
táo
tòng
nián
nián
hǎo
fēng
jǐng
shì
duì
huā
chuí
lèi
yuán
jiù
shǎng
chù
yōu
róu
tiáo
dòng
fāng
hèn
xīn
shì
chūn
lái
jiān
nián
shí
luó
mèi
yīng
táo
hóng
wèi
chā
biān
míng
yòu
jiàn
shì
yīng
táo
cháng
xīn
rěn
jiù
yóu
zhòng
biàn
便
yún
shōu
xiē
píng
shěn
zān
zhé
mán
zhuī
méi
píng
shuí
xiàng
shuō
zhǐ
yàn
yàn

梅梢琼绽,东君次第开桃李。痛年年、好风景,无事对花垂泪。园里。旧赏处、幽葩柔条,一一动芳意。恨心事。春来间阻,忆年时、把罗袂。
雅戏。樱桃红颗,为插边明丽。又渐是。樱桃尝新,忍把旧游重记。何意。便云收雨歇,瓶沈簪折雨无计。谩追梅。凭谁向说,只厌厌地。
作者介绍
晁补之(1053—1110年),北宋时期著名文学家。字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。 百科详情>>