鬓组词
[shuāi bìn] 
年老而疏白的鬓发。多指暮年。唐 卢纶《长安春望》诗:“谁念为儒逢世难,独将衰鬢客 秦 关。”宋 陆游《感怀》诗:“老抱遗书隐故山,镜中衰鬢似霜菅。”
[yún bìn] 
形容女子鬓发盛美如云。
[rán bìn] 
胡须和鬓发。
[gōng bìn] 
宫中女子的鬓发式样。
[sù bìn] 
白发。
[shuāng bìn] 
白色的鬓发。
[huán bìn] 
鬟和鬓。
[qiū bìn] 
秋鬓。
[hú bìn] 
白发。
[yān huán wù bìn] 
形容鬓发美丽。
[chǔ bìn] 
指女子秀美的鬓发。
[yā bìn] 
妇女的黑色鬓发。
[chóu bìn] 
发白的鬓发。因愁而白,故称。
[xián máo dǎo bìn] 
扯头发﹐打耳光。形容凶悍。
[zhū yán lǜ bìn] 
乌黑的鬓发,红润的脸色。形容青年人的容貌。
[kè bìn] 
旅人的鬓发。
[zhěn bìn] 
稠黑的鬓发。
[cháng bìn] 
鬓发长垂。
[zī bìn] 
胡须和鬓发。
[shuāng huán xuě bìn] 
白发。
大家还在搜