下载百度汉语App
名师好课免费看
庐山
dān
丹
bì
碧
chén
沉
chén
沉
hǔ
虎
bào
豹
xián
闲
sōng
松
chuáng
幢
yǐn
引
dù
度
jiǔ
九
zhòng
重
guān
关
rén
人
jiān
间
wèi
未
jué
觉
hún
浑
wú
无
lù
路
tiān
天
shàng
上
hái
还
jīng
惊
gèng
更
yǒu
有
shān
山
yáo
瑶
cǎo
草
hóng
红
quán
泉
gōng
供
yì
挹
zhuó
酌
jīn
金
fēng
风
bái
白
lù
露
sòng
送
jī
跻
pān
攀
liáng
良
yóu
游
zì
自
tàn
叹
píng
平
shēng
生
wù
误
biàn
便
zuò
作
guī
归
lái
来
bìn
鬓
yǐ
已
bān
斑
丹碧沉沉虎豹闲,松幢引度九重关。人间未觉浑无路,天上还惊更有山。瑶草红泉供挹酌,金风白露送跻攀。良游自叹平生误,便作归来鬓已斑。
作者介绍
晁补之(1053—1110年),北宋时期著名文学家。字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。
百科详情>>