下载百度汉语App
名师好课免费看

挽文文山

【作者】邓剡 【朝代】
拼音
gōng
lèi
xuán
jiǔ
chǔ
xiè
xiǎng
gōng
chì
lóng
qǐng
mìng
cāng
shì
rén
zuì
shēng
fān
xiào
xǐng
zhě
yān
zhī
qiān
zài
yīng
jīng
shuǎng
jiǎo
shì
fèi
xīng
shí
yùn
yǒu
dài
xiè
niàn
sāng
luàn
chū
gōng
shǐ
使
jūn
fèn
mèi
qín
wáng
kāng
kǎi
lèi
yíng
sān
wàn
zhòng
jiǔ
tiān
xià
dēng
shū
jiāo
xiào
bēi
zhà
pěng
zhàng
hóng
shéng
wéi
shà
zhì
zāi
cháo
zōng
xìng
bǎi
zhé
zhōng
shě
shēn
běi
guān
nán
xuè
xīn
kěn
huà
yán
gōu
lǐn
zhōng
jìn
shī
wèi
sāo
jìn
yáng
ròu
yuān
dōng
shì
dāo
bīng
jiě
jīng
chéng
jiē
tiān
dòng
xià
zhàng
yóu
tián
héng
lǎo
bīn
bái
jiǎ
yǒu
shí
mèng
yán
diàn
dāng
piāo
fēi
zhōng
chéng
chuán
shā
qīng
shuí
xiě
hún
guī
āi
jiāng
nán
qiān
qiū
xiāng
shè

忆公泪悬河,九地无处泻。
想公骑赤龙,请命苍梧野。
世人醉生死,翻笑独醒者。
焉知千载英,精爽皎不夜。
义士无废兴,时运有代谢。
念昔丧乱初,公骑使君马。
奋袂起勤王,忼慨泪盈把。
须臾三万众,如自九天下。
灯棋书檄交,笑语杂悲咤。
捧土障洪河,一绳维大厦。
至哉朝宗性,百折终不舍。
身北冠自南,血碧心肯化。
颜钩凛忠劲,杜诗蔚骚雅。
晋阳骨肉冤,东市刀兵解。
精诚揭天日,气魄动夷夏。
丈夫如此何,一死尤足怕。
田横老宾客,白发馀息假。
有时梦岩电,意悟当飘洒。
非无中丞传,杀青自谁写。
魂归哀江南,千秋俎乡社。
作者介绍
邓剡(1232-1303),字光荐,又字中甫,号中斋。庐陵人(今江西省吉安县永阳镇邓家村)。南宋末年爱国诗人、词作家,第一个为文天祥作传的人。他与文天祥、刘辰翁是白鹭洲书院的同学。 百科详情>>