下载百度汉语App
名师好课免费看
夏雨
fēi
非
wéi
惟
xiāo
消
hàn
旱
shǔ
暑
qiě
且
xǐ
喜
jiù
救
shēng
生
mín
民
tiān
天
dì
地
rú
如
zhēng
蒸
shī
湿
yuán
园
lín
林
shì
似
què
却
chūn
春
xǐ
洗
fēng
风
qīng
清
zhěn
枕
diàn
簟
huàn
换
yè
夜
shī
失
āi
埃
chén
尘
yòu
又
zuò
作
fēng
丰
nián
年
wàng
望
tián
田
fū
夫
xiào
笑
xiàng
向
rén
人
作者介绍
王驾(851~ ?),晚唐诗人,字大用,自号守素先生,河中(今山西永济)人。大顺元年(890)登进士第,仕至礼部员外郎。后弃官归隐。与郑谷、司空图友善,诗风亦相近。其绝句构思巧妙,自然流畅。司空图《与王驾评诗书》赞曰:“今王生者,寓居其间,浸渍益久,五言所得,长于思与境偕,乃诗家之所尚者。”
百科详情>>