下载百度汉语App
名师好课免费看

除放自石湖归苕溪

【作者】姜夔 【朝代】
拼音
měi
rén
tái
shàng
huān
jīn
kōng
tái
wàng
cán
xuě
wèi
róng
qīng
cǎo
鹿
guò
huáng
mào
chuán
shuì
chéng
tóu
gǎo
稿
liú
bīng
fēn
míng
jiù
jiāng
nán
àn
zhōu
wěi
chūn
fēng
zhǎn
dēng
qiān
mén
liè
sàn
lín
ér
xiāng
wèi
dào
jiā
yīng
shì
mián
fēi
shǒu
suì
xiǎo
chūn
dēng
huā
sān
shēng
dìng
tiān
suí
yòu
xiàng
shùn
sōng
zuò
guī
pàn
xīn
nián
zhōu
shàng
guò
qiàn
rén
xuě
piàn
shā
wěi
fēng
huí
zhào
hán
jiāo
huā
jīn
dēng
pán
bǎi
nián
cǎo
cǎo
dōu
hán
zuó
chūn
jiǎn
zhú
kàn
máng
máng
yàn
yǐng
wēi
fēng
chóng
dié
yún
zhǎng
qiáo
chūn
hán
fàng
zhǐ
yǒu
shī
rén
guī
sāng
jiān
gōu
huǒ
què
dìng
cán
fēng
xiāng
chuán
wèi
ān
dàn
míng
nián
shào
xíng
zhǐ
cái
bái
zhù
zuò
chūn
shān
shào
xiǎo
zhī
míng
hàn
chǎng
shí
nián
xīn
shì
zhǐ
liáng
jiù
shí
céng
zuò
méi
huā
yán
jīn
xiāng
huán
jué
suí
lěng
wèi
xiāo
tái
liú
xuě
qiáng
yāo
shuí
jiā
chuī
chūn
yuàn
kàn
jiàn
é
huáng
shàng
liǔ
tiáo

美人台上昔欢娱,今日空台望五湖。
残雪未融青草死,苦无麋鹿过姑苏。
黄帽传呼睡不成,投稿细细激流冰。
分明旧泊江南岸,舟尾春风飐客灯。
千门列炬散林鸦,儿女相思未到家。
应是不眠非守岁,小客春意入灯花。
三生定自陆天随,又向顺松作客归。
已拚新年舟上过,倩人和雪洗片衣。
沙尾风回一棹寒,椒花今夕不登盘。
百年草草都寒夜,自琢春词剪烛看。
笠泽茫茫雁影微,玉峰重叠护云衣。
长桥寂寞春寒放,只有诗人一舸归。
桑间篝火却定蚕,风土相传我未谙。
但得明年少行役,只裁白伫作春衫。
少小知名翰墨场,十年心事只凄凉。
旧时曾作梅花赋,研墨于今亦自香。
环玦随波冷未销,古苔留雪卧墙腰。
谁家玉笛吹春怨,看见鹅黄上柳条。
作者介绍
姜夔(kuí),南宋文学家、音乐家。人品秀拔,体态清莹,气貌若不胜衣,望之若神仙中人。往来鄂、赣、皖、苏、浙间,与诗人词家杨万里、范成大、辛弃疾等交游。庆元中,曾上书乞正太常雅乐,他少年孤贫,屡试不第,终生未仕,一生转徙江湖,靠卖字和朋友接济为生。他多才多艺,精通音律,能自度曲,其词格律严密。其作品素以空灵含蓄著称,有《白石道人歌曲》等。姜夔对诗词、散文、书法、音乐,无不精善,是继苏轼之后又一难得的艺术全才。 百科详情>>