下载百度汉语App
名师好课免费看

赠特进汝阳王二十韵

【作者】杜甫 【朝代】
拼音
jìn
qún
gōng
biǎo
tiān
rén
shēng
shuāng
qiān
jùn
fēng
jiǔ
xiāo
péng
qiú
háo
wéi
zhōng
wàng
qǐn
xīng
shèng
qíng
cháng
yǒu
juàn
cháo
tuì
退
ruò
píng
xiān
lái
máo
huò
yīng
qīng
guān
chén
zhōng
shǐ
使
xiāng
chéng
wǎn
jié
yóu
jiǎn
píng
xiào
chēng
duō
qīn
è
shuí
gǎn
wèn
shān
líng
xué
chún
huá
zhé
jiàng
néng
fēi
luán
sǒng
zhāng
fèng
xiān
téng
jīng
tōng
tán
xiào
wàng
xíng
xiàng
yǒu
péng
cùn
zhǎng
kān
qiǎn
quǎn
nuò
jiāo
jīn
tiǎn
guī
cáo
zhí
zhī
duì
yīng
zhāo
yào
ēn
zhì
chóng
zhòng
nán
shèng
chū
huān
gāo
qiū
shuǎng
chéng
zūn
léi
lín
yàn
宿
zhāng
dēng
huā
yuè
qióng
yóu
yàn
yán
tiān
zhēng
yán
hán
jīn
jǐng
shuǐ
yán
dòng
bīng
piáo
yǐn
wéi
sān
jìng
yán
zài
bǎi
céng
qiě
chí
hǎi
kuàng
jiǔ
miǎn
hóng
鸿
bǎo
níng
quán
dān
shù
líng
huái
wáng
mén
yǒu
zhōng
kuì
sūn
dēng

特进群公表,天人夙德升。
霜蹄千里骏,风翮九霄鹏。
服礼求毫发,惟忠忘寝兴。
圣情常有眷,朝退若无凭。
仙醴来浮蚁,奇毛或赐鹰。
清关尘不杂,中使日相乘。
晚节嬉游简,平居孝义称。
自多亲棣萼,谁敢问山陵。
学业醇儒富,辞华哲匠能。
笔飞鸾耸立,章罢凤鶱腾。
精理通谈笑,忘形向友朋。
寸长堪缱绻,一诺岂骄矜。
已忝归曹植,何知对李膺。
招要恩屡至,崇重力难胜。
披雾初欢夕,高秋爽气澄。
尊罍临极浦,凫雁宿张灯。
花月穷游宴,炎天避郁蒸。
研寒金井水,檐动玉壶冰。
瓢饮唯三径,岩栖在百层。
且持蠡测海,况挹酒如渑。
鸿宝宁全秘,丹梯庶可凌。
淮王门有客,终不愧孙登。
标签:
作者介绍
杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称杜工部、杜少陵等,唐朝河南府巩县(河南郑州巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”。杜甫忧国忧民,人格高尚,约1400余首诗被保留了下来,集为《杜工部集》,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。 百科详情>>