下载百度汉语App
名师好课免费看

上皇西巡南京歌十首

【作者】李白 【朝代】
拼音
chén
qīng
jiàn
zhāng
tái
shèng
zhǔ
西
xún
shǔ
dào
lái
jiàn
mén
gāo
qiān
chǐ
shí
wèi
lóu
jiǔ
tiān
kāi
jiǔ
tiān
kāi
chū
chéng
dōu
wàn
qiān
mén
huà
cǎo
shù
yún
shān
jǐn
xiù
qín
chuān
jiān
huá
yáng
chūn
shù
hào
xīn
fēng
xíng
xīn
dōu
ruò
jiù
gōng
liǔ
wèi
ráo
qín
绿
huā
guāng
jiǎn
shàng
yáng
hóng
shuí
dào
jūn
wáng
xíng
nán
liù
lóng
西
xìng
wàn
rén
huān
zhuǎn
jǐn
jiāng
chéng
wèi
shuǐ
tiān
huí
lěi
zuò
cháng
ān
wàn
guó
tóng
fēng
gòng
shí
jǐn
jiāng
xiè
jiāng
chí
shí
jìng
gèng
míng
tiān
shàng
yuè
hòu
gōng
qīn
zhào
é
méi
zhuó
jǐn
qīng
jiāng
wàn
liú
yún
fān
lóng
xià
yáng
zhōu
běi
suī
kuā
shàng
lín
yuàn
nán
jīng
hái
yǒu
sàn
huā
lóu
jǐn
shuǐ
dōng
liú
rào
jǐn
chéng
xīng
qiáo
běi
guà
xiàng
tiān
xīng
hǎi
zhōng
cháo
shèng
zhǔ
é
méi
shān
xià
liè
xiān
tíng
qín
kāi
shǔ
dào
zhì
jīn
niú
hàn
shuǐ
yuán
tōng
xīng
hàn
liú
tiān
zi
xíng
shèng
jǐn
chéng
zhǎng
zuò
wáng
zhōu
shuǐ
绿
tiān
qīng
chén
fēng
guāng
nuǎn
shèng
sān
qín
wàn
guó
yān
huā
suí
niǎn
西
lái
tiān
zuò
jǐn
jiāng
chūn
jiàn
zhòng
guān
shǔ
běi
mén
shàng
huáng
guī
ruò
yún
tún
shǎo
cháng
ān
kāi
shuāng
xuán
yuè
zhào
qián
kūn

标签:
本诗是写上皇西巡绿由和剑阁天险。安史叛军威胁都城长安,故有圣主西巡蜀道之事、“轻拂”,表明诗人态度,对圣主玄宗弃京西巡不以为然。剑门,“《旧唐书》:剑州剑门县界大剑山,即梁山也,其北三十里有小剑山。大剑山有阁道三十里《一统志》:大剑山,在保宁府剑州北二十五里,蜀所恃为外门户。其山悄壁中断,两崖相嵌,如门之壁,如剑之植,故又名剑门山。”剑门高耸,崖石嶙啕,“一夫当关,万夫莫开”(李白《蜀道难》),一入剑门安全可保。 古诗文网>>
作者介绍
李白(701-762),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。汉族,祖籍陇西成纪,出生于碎叶城(当时属唐朝领土,今属吉尔吉斯斯坦),4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。李白生活在盛唐时期,二十五岁时只身出蜀,开始了广泛漫游生活,南到洞庭湘江,东至吴、越,寓居在安陆、应山。直到天宝元年(742),因道士吴筠的推荐,李白被召至长安,供奉翰林,后因不能见容于权贵,在京仅两年半,就赐金放还而去,然后飘荡四方的漫游生活。李白和杜甫并称“李杜”。他的诗歌既反映了时代的繁荣景象,也揭露了统治阶级的荒淫和腐败,表现出蔑视权贵,反抗传统束缚,追求自由和理想的积极精神。 百科详情>>