下载百度汉语App
名师好课免费看

感兴六首

【作者】李白 【朝代】
拼音
yáo
tiān
jīng
cǎi
huà
cháo
yún
wǎn
zhuǎn
xiāo
mèng
xīn
xiàng
chǔ
jūn
jǐn
qīn
bào
qiū
yuè
kōng
lán
fēn
máng
mèi
jìng
shuí
chuán
sòng
wén
luò
yǒu
fēi
piāo
yáo
xuě
zhēng
fēi
qīng
yún
yuè
le
jiàn
qīng
huī
jiě
pèi
西
hán
qíng
xiāng
wéi
xiāng
chén
dòng
luó
绿
shuǐ
zhān
chén
wáng
zuò
shén
tóng
guī
hào
shāng
duō
wèi
shì
suǒ
liè
chí
zuò
shū
jiāng
wàn
huái
怀
juàn
juàn
dài
yuǎn
xìn
jìng
suì
rén
lái
zhēng
hóng
鸿
suí
yáng
yòu
wèi
wěi
zhī
zài
shēn
qiè
huài
tóu
shuǐ
zhōng
liú
luò
rén
kāi
rén
kāi
dàn
kǒng
shēng
shì
fēi
shí
yóu
shén
xiān
xiān
yóu
wèi
céng
xiē
chuī
shēng
zuò
sōng
fēng
fàn
kuī
hǎi
yuè
西
shān
tóng
zi
shǐ
使
liàn
jīn
zhú
huáng
fēi
xiāng
xiàng
péng
quē
西
guó
yǒu
měi
jié
lóu
qīng
yún
duān
é
méi
yàn
xiǎo
yuè
xiào
qīng
chéng
huān
gāo
jié
duó
jiǒng
xīn
níng
dān
cháng
kǒng
cǎi
wǎn
wéi
rén
suǒ
guān
ān
pèi
jūn
zi
gòng
chéng
shuāng
fēi
luán
jiā
yǐn
fēng
cǎo
cǎo
shēn
miáo
qiě
nóng
suì
jiāng
ān
guī
cháng
kǒng
wěi
chóu
lǒng
qiū
péng
fēi
jiàn
zōng
miào
wèi
jūn
shēng
guāng
huī

作者介绍
李白(701-762),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。汉族,祖籍陇西成纪,出生于碎叶城(当时属唐朝领土,今属吉尔吉斯斯坦),4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。李白生活在盛唐时期,二十五岁时只身出蜀,开始了广泛漫游生活,南到洞庭湘江,东至吴、越,寓居在安陆、应山。直到天宝元年(742),因道士吴筠的推荐,李白被召至长安,供奉翰林,后因不能见容于权贵,在京仅两年半,就赐金放还而去,然后飘荡四方的漫游生活。李白和杜甫并称“李杜”。他的诗歌既反映了时代的繁荣景象,也揭露了统治阶级的荒淫和腐败,表现出蔑视权贵,反抗传统束缚,追求自由和理想的积极精神。 百科详情>>