下载百度汉语App
名师好课免费看

郢城怀古

【作者】李百药 【朝代】
拼音
xīn
bēi
dēng
yōng
kàn
píng
lín
yǎo
qiān
mián
shān
chuān
chóng
wáng
gōng
shè
xiǎn
míng
dōu
jiāng
ào
fāng
chéng
běi
mén
míng
hǎi
qióng
nán
cháng
cuò
shǐ
xióng
jìng
zhōu
鹿
wàn
chéng
zhòng
zhāng
jiǔ
dǐng
qīng
sōu
yún
mèng
yǎn
zhuàng
guān
zhāng
huá
zhù
rén
shì
gèng
shèng
shuāi
xiōng
liáng
jiàn
lín
jiāo
duàn
réng
xián
chén
zhú
nán
fēng
jìng
西
shī
qīn
yùn
shǔ
chí
shí
tún
qiāo
jiù
líng
huǒ
qín
tíng
yān
yǐng
suì
qiū
fēng
chén
é
cǎn
shí
yóu
jiàn
shuāng
zhān
diào
zhǔ
chí
píng
shén
tái
céng
zhèn
yún
mái
xià
shǒu
qióng
yīn
cǎn
huāng
chàng
zhōu
qiān
bēi
zāi
nián
shū
suī
sān
chūn
wàng
zhōng
shāng
qiān

客心悲暮序,登墉瞰平陆。林泽窅芊绵,山川郁重复。
王公资设险,名都拒江隩,方城次北门,溟海穷南服。
长策挫吴豕,雄图竞周鹿。万乘重沮漳,九鼎轻伊谷。
大蒐云梦掩,壮观章华筑。人世更盛衰,吉凶良倚伏。
遽见邻交断,仍睹贤臣逐。南风忽不竞,西师日侵蹙。
运圯属驰驱,时屯恣敲朴。莫救夷陵火,无复秦庭哭。
鄢郢遂丘墟,风尘俄惨黩。狐兔时游践,霜露日沾沐。
钓渚故池平,神台层宇覆。阵云埋夏首,穷阴惨荒谷。
怅矣舟壑迁,悲哉年祀倏。虽异三春望,终伤千里目。
标签:
作者介绍
李百药(565--648),字重规,定州安平(今属河北)人,唐朝史学家、诗人。 其父李德林曾任隋内史令,预修国史,撰有《齐史》。隋文帝时百药仕太子舍人、东宫学士。隋炀帝时仕桂州司马职,迁建安郡丞。后归唐,拜中书舍人、礼部侍郎、散骑常侍。人品耿直,曾直言上谏唐太宗取消诸侯,为太宗采纳。曾受命修订五礼、律令。另外,据《安平县志》载:李百药及家族墓地遗址在今河北省安平县程油子乡寺店村南。 百科详情>>