下载百度汉语App
名师好课免费看

天麦毒行

【作者】宋濂 【朝代】
拼音
rèn
shēng
lèi
zhāng
qiū
tóng
qiè
zhǐ
qiān
bǎi
niú
wén
xuān
cǎi
chā
yún
shàng
cuì
guǎn
fán
xián
yāo
liú
xián
shí
hǎo
dào
shū
dàn
tāng
bǐng
shí
xiū
zhāo
yīn
jué
liù
mài
yǐn
yuē
xiā
yóu
shí
kāi
miàn
qīng
huáng
yán
huǎng
yǒu
chì
chéng
píng
軿
guān
shí
zhōu
chū
féng
shēn
kōng
kuàng
shǒu
jiāng
jìn
cùn
róu
shén
chí
dāo
pōu
xīn
dòng
jiàn
shí
èr
xiān
jiā
lóu
hóng
guāng
xuàn
yǎn
shì
shǎn
shuò
hòu
xiān
yíng
jiē
zhū
xiū
jiàng
dǎo
shǒu
zhí
chuáng
jié
xuán
yín
liú
gōng
shēng
diàn
殿
zhǔ
měi
yàn
shǐ
使
chūn
huā
chóu
yuān
yāng
qún
pèi
ruǎn
róng
réng
chā
jīn
sāo
tóu
míng
shàn
zhē
jiǔ
lóng
zuò
zhēn
zhū
lián
guà
shān
gōu
fēn
bān
jiù
zuò
wèi
yǒu
chì
tài
guān
cuī
jìn
xiū
shuǐ
jǐn
jiāo
cuò
pán
bāi
duī
hóng
qiú
piān
piān
chōu
zhēng
dàn
míng
kōng
hóu
yàn
yáo
jiē
yuè
chū
zhuǎn
qíng
duàn
hán
gōu
zhōu
xiǎo
jiàn
bié
yáng
chūn
fān
xīn
ōu
yǐn
léi
zuò
shēng
jīng
jué
què
yàn
rén
shì
zhēn
yóu
ruò
fēi
míng
dēng
jiǔ
tiān
ān
jià
pān
zhēn
chóu
shì
zhōng
yàn
zuò
jué
hūn
xuè
jiōng
yún
rén
chōu
huò
wèi
yán
chàng
gǎn
lèi
shuǐ
qín
shān
què
zhēng
xuān
jiū
suì
zhì
liù
yóu
yuàn
kuò
yuǎn
nán
míng
sōu
jiā
rén
gòng
guài
guǐ
huò
chū
bo
chéng
nán
tóu
dié
jìn
xiàn
fāng
bái
shí
jiāng
shuǐ
tóu
xiāng
xiān
shēng
lái
shǎn
xiān
bìn
qīng
qiū
yāo
xuán
yào
dòu
yán
biàn
便
jué
bīng
shēng
hóu
qiě
yún
bǐng
zhōng
tiān
mài
yīn
jué
wéi
rén
yóu
yáng
jīng
zhì
shèng
zhú
è
zhū
yīn
qiú
sōng
yuè
dān
shā
yíng
yáng
dǎo
jiù
guāng
yóu
yóu
biàn
便
pēng
wèi
yǒu
tóng
yīng
tuō
sān
zhāi
jiè
shǐ
gǎn
hòu
suǒ
jiàn
fēi
qián
móu
shì
chén
zhū
shang
duō
è
zhí
zuò
hán
shēn
yōu
zài
yíng
jiē
biàn
bái
duì
shēng
dān
sān
gōng
wéi
qiě
zuǒ
yòu
fēn
luàn
jīng
ōu
zhǔ
róng
zhuāng
bēn
cuàn
shàng
chē
xíng
huāng
zōu
xùn
tíng
qián
diàn
殿
huǒ
nüè
yàn
shè
sēn
máo
shén
guān
jiàn
jiù
fāng
rén
shì
tōng
chóu
móu
rén
zuì
líng
guì
wèi
bìng
wàng
shēn
móu
shú
zhī
bìng
diān
dǎo
chén
shí
shēng
gān
qiú
fēn
fēn
bái
zhòu
hùn
rén
guǐ
lǎo
jìng
fēn
xūn
yóu
dāng
chí
liù
jīng
liàn
wèi
yào
jǐn
liáo
tiān
xià
cāng
shēng
chōu

任生累叶居章丘,僮妾指千百马牛。文轩彩阁插云上,脆管繁弦邀客留。闲时好把道书读,日啖汤饼无时休。一朝阴厥忽仆地,六脉隐约如虾游。移时开寤拂衣起,喜气入面轻黄浮。自言惚恍有奇遇,不翅乘軿观十洲。初逢一身卧空旷,手足僵劲无寸柔。大神持刀剖心腹,洞见十二仙家楼。红光眩眼视闪烁,后先楹户皆朱髤。绛衣女子导以入,手执幢节悬银流。入宫升殿谒女主,美艳可使春花愁。鸳鸯曳裙佩软玉,芙蓉仍插金搔头。五明扇遮九龙座,珍珠帘挂珊瑚钩。分班就坐未及语,有敕太官催进羞。须臾水陆尽交错,玉盘擘脯堆红虬。女乐翩翩次第举,搊筝弹瑟鸣箜篌。燕罢瑶阶月初转,余情不断鱼含钩。紫州小姑遽饯别,《阳春》一曲翻新讴。隐雷作声忽惊觉,却厌人世真蜉蝣。若非名登九天籍,安得俗驾攀真俦。室中宴坐绝荤血,扃沄不许他人抽。或为妍唱感异类,水禽山雀争喧啾。如斯岁发至六七,犹怨阔远难冥搜。家人共怪狐鬼惑,握粟出卜城南头。巫医迭进献方技,何异白石江水投。相里先生来自陕,纤目入鬓清于秋。腰悬药壶大如斗,吐言便觉冰生喉。且云饼中天麦毒,阴气不决为人尤。必须阳精可制胜,驱逐恶厉诛阴酋。嵩岳丹砂我独得,迎阳捣就光油油。便烹芦菔和为液,袪疾有同鹰脱郤。三斋七戒始敢服,服后所见非前侔。侍臣朱裳多故恶,执乐不作含深忧。再服户楹皆变白,素衣对泣声咿躭。三服宫闱欹且侧,左右纷乱如惊鸥。女主戎装急奔窜,上车历录行荒陬。迅霆一击前殿火,虐焰四射森戈矛。自兹神观渐复旧,方与人事通绸缪。呜呼我人最灵贵,一为病蛊忘身谋。孰知无病亦颠倒,沉蚀声利甘拘囚。纷纷白昼混人鬼,老死竟不分薰莸。当持六经炼为药,尽疗天下苍生瘳。
作者介绍
宋濂(1310—1381)字景濂,号潜溪,别号玄真子、玄真道士、玄真遁叟。汉族,浦江(今浙江浦江县)人,元末明初文学家,曾被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,学者称太史公。宋濂与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”。他因长孙宋慎牵连胡惟庸党案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送东阳马生序》、《朱元璋奉天讨元北伐檄文》等。 百科详情>>