下载百度汉语App
名师好课免费看

贻王侍御出台掾丹阳

【作者】储光羲 【朝代】
拼音
gāo
gāo
láng
tái
tái
xià
shēng
jūn
zhào
chē
shí
èr
chéng
guāng
cǎi
dāng
shǎo
wēi
xīng
yǐn
gāo
shān
jīn
qiū
huá
yáng
xià
xiān
yǎng
huì
chù
máo
duì
sān
fēng
tóng
kāi
shén
rào
gāo
qiáo
chéng
shí
dēng
qīng
míng
yóu
ruò
cóng
tiān
jiāng
xiàn
wēi
jué
qún
gōng
zhì
shēn
chén
qīng
jìng
yǎn
yǎng
shì
tài
měng
shòu
shí
bīn
chēng
xiá
zhī
zǎo
é
é
yún
lóng
kāi
yǒu
fāng
rén
zhuàng
zhì
qiě
chí
róng
xiè
zhǎng
míng
yǎn
fēn
péng
zhù
chì
chí
gāo
jiàn
sān
zhèng
bāng
xíng
guān
wáng
sān
chén
míng
zhāo
dài
guāng
xuán
yuán
zuò
zhāng
tái
shōu
tài
mǎn
yuān
fēng
yào
耀
chún
rén
fāng
yàn
qián
shù
chén
chén
chāng
yīn
yīn
péng
lái
shǔ
jīng
yǎn
chéng
háng
rén
chuán
xiáng
è
bǎi
qīng
miào
fèng
zhēng
cháng
líng
shān
luán
tiān
jiē
shí
zhí
zhǐ
yàn
yuè
chún
yáng
chū
léi
shǐ
fèn
xīng
bèi
huáng
zhì
jìng
tiān
fēng
gǎo
shū
yào
líng
gān
cáng
zēng
guǎng
广
yùn
zhí
dào
yǒu
hào
huí
qīng
xiàn
tái
chuán
dōng
nán
liè
chéng
chóu
jìn
jiàn
guǎ
chán
mián
西
guān
dào
wǎn
luán
xīn
fēng
shù
luò
gǎn
huái
rèn
yán
沿
xiāng
tíng
zhū
jīn
xiān
hòu
fēi
shū
yán
shí
fāng
chù
yǒu
ruò
jiàn
shuāng
chóu
chàng
zhǎng
cén
zhǎng
liáng
wáng
fēn
jiā
yán
zhōu
jié
yǒu
zài
tóng
cén
yáng
tiān
bāng
chí
mín
zhí
zhú
wàng
cháo
yīn
lún
kuàng
sān
qiān
yuán
fēi
suǒ
qiū
tāo
lián
cāng
míng
zhōu
còu
běi
jiāng
mián
miǎo
zhāo
kōng
mèi
zhōng
dòng
sōng
guā
xīn
dōng
gāo
qiān
huī
fāng
kūn
yào
耀
huān
nán
huá
zài
háo
shàng
shuí
biàn
wèi
wáng
dēng
zhì
róng
lóu
wèi
shí

高高琅琊台,台下生菌簵。照车十二乘,光彩不足谕
既当少微星,复隐高山雾。金丘华阳下,仙伯养晦处。
茅茨对三峰,梧桐开一路。神溪绕皋陆,樵牧自成趣。
时登青冥游,若从天江度。墟里献薇蕨,群公致衣缕。
深沉复清净,偃仰视太素。猛兽识宾仆,赪霞知早暮。
峨峨云龙开,忽有方伯遇。达人无不可,壮志且驰骛。
融泄长鸡鸣,縯纷大鹏翥。赤墀高崱屴,一见如三顾。
礼服正邦祀,刑冠肃王度。三辰明昭代,光启玄元祚。
章台收杞梓,太液满鹓鹭。丰泽耀纯仁,八方晏黔庶。
沉沉阊阖起,殷殷蓬莱曙。旌戟俨成行,鸡人传发煦。
翔翼一如鹗,百辟莫不惧。清庙奉烝尝,灵山扈銮辂。
天街时蹴踘,直指宴梐枑。四月纯阳初,雷雨始奋豫,
逆星孛皇极,鈇锧静天步。酆镐舒曜灵,干戈藏武库。
析木斯增广运,直道有好恶。回迹清宪台,传骑东南去。
列城异畴昔,近饯寡徒御。缠绵西关道,婉娈新丰树。
伊洛不敢息,淮河任沿溯。乡亭茱萸津,先后非疏附。
炎时方怵惕,有若践霜露。惆怅长岑长,寂寞梁王傅。
纷吾家延州,结友在童孺。岑阳沐天德,邦邑持民务。
踯躅望朝阴,如何复沦误。牙旷三千里,击辕非所慕。
秋涛联沧溟,舟楫凑北固。江汜日绵眇,朝夕空寐寤。
中洞松栝新,东皋阡陌故。馀辉方焜耀,可以欢邑聚。
南华在濠上,谁辩魏王瓠。登陟芙蓉楼,为我时一赋。
作者介绍
储光羲(约706—763)唐代官员,田园山水诗派代表诗人之一。开元十四年(726年)举进士,授冯翊县尉,转汜水、安宣、下邽等地县尉。因仕途失意,遂隐居终南山。后复出任太祝,世称储太祝,官至监察御史。安史之乱中,叛军攻陷长安,被俘,迫受伪职。乱平,自归朝廷请罪,被系下狱,有《狱中贻姚张薛李郑柳诸公》诗,后贬谪岭南。 百科详情>>