下载百度汉语App
名师好课免费看

萱草篇

【作者】家铉翁 【朝代】
拼音
shī
rén
měi
xuān
cǎo
gài
wèi
yōu
wàng
rén
zi
huā
zhí
zhī
yíng
běi
táng
shù
yuè
qīn
lián
fēn
fāng
shǐ
使
jūn
yǒu
xīng
shòu
寿
qiě
kāng
chén
hūn
jǐn
yǎng
cǎi
bàng
yàn
zhuó
chūn
jiǔ
huān
rán
jiào
jīn
shāng
shì
yǒu
zhù
cóng
xuān
fēi
cháng
jìng
yàn
duó
jīn
zhī
guāng
xiù
běn
chóu
dié
pián
zhī
yíng
huáng
nǎi
zhī
fēng
rén
xīng
chéng
zhāng
dōng
qíng
shǎo
yōu
duō
bēi
zuò
wèi
ér
huā
néng
jiě
gāng
cháng
yán
suī
yǒu
wèi
tōng
fāng
yōu
xīn
shí
wǎng
qiáo
cuì
xiāng
tǎng
shì
dòng
bēi
liáng
kuàng
xún
zhèng
shēng
fēng
jiāng
shí
yòng
shì
qīn
yóu
zhǎng
xuān
cǎo
suì
suì
shèng
ān
liàng

诗人美萱草,盖谓忧可忘。
人子惜此花,植之盈北堂。
庶以悦亲意,岂特怜芬芳。
使君有慈母,星发寿且康。
晨昏谨色养,彩服戏其傍。
燕喜酌春酒,欢然釂金觞。
物理似有助,丛萱忽非常。
竞吐栗玉艳,欲夺金芝光。
秀本自稠叠,骈枝亦荧煌。
乃知风人意,比兴宜成章。
东野情思苦,少忧多悲作。
谓此儿女花,莫能解刚肠。
斯言虽有激,疑其未通方。
忧心无时已,徒枉憔悴乡。
寓物傥适意,何须动悲凉。
况复循吏政,和声入封疆。
抚俗时用乂,事亲日尤长。
萱草岁岁盛,此乐安可量。
作者介绍
家铉翁(约1213~1297)号则堂,眉州(今四川省眉山市东坡区)人。家铉翁身长七尺,状貌奇伟,威严儒雅。以荫补官,累官知常州,迁浙东提点刑狱,入为大理少卿。咸淳八年(1272),权知绍兴府、浙东安抚提举司事。 百科详情>>