下载百度汉语App
名师好课免费看
春事
mò
莫
wèi
为
chūn
春
chóu
愁
liǎng
两
bìn
鬓
wēng
翁
guǎn
管
chóu
愁
yuán
元
bù
不
shǔ
属
chūn
春
fēng
风
shēn
深
huáng
黄
yáng
杨
liǔ
柳
xī
夕
yáng
阳
wài
外
dàn
淡
bái
白
xìng
杏
huā
花
míng
明
yuè
月
zhōng
中
dà
大
zì
自
zài
在
shēn
身
tiān
天
dì
地
bìng
并
miào
妙
guāng
光
míng
明
xìng
性
shèng
圣
yú
愚
tóng
同
míng
鸣
jiū
鸠
rǔ
乳
yàn
燕
xiāng
相
liào
料
lǐ
理
róng
融
dé
得
cóng
从
qián
前
wàn
万
lǜ
虑
kōng
空
莫为春愁两鬓翁,管愁元不属春风。深黄杨柳夕阳外,淡白杏花明月中。大自在身天地并,妙光明性圣愚同。鸣鸠乳燕相料理,融得从前万虑空。
作者介绍
洪咨夔,(1176~1236),南宋诗人,汉族人。字舜俞,号平斋。於潜(今属浙江临安县)人。嘉泰二年(1202)进士。授如皋主簿,寻为饶州教授。作《大治赋》,受到楼钥赏识。著作有《春秋说》3卷、《西汉诏令揽钞》等。
百科详情>>