下载百度汉语App
名师好课免费看

鹦鹉赋

【作者】祢衡 【朝代】
拼音
wéi
西
zhī
líng
niǎo
tǐng
rán
zhī
姿
quán
jīng
zhī
miào
zhì
huǒ
zhī
míng
huī
xìng
biàn
huì
ér
néng
yán
cái
cōng
míng
shí
yóu
gāo
jùn
zhì
yōu
shēn
fēi
wàng
xiáng
lín
gàn
zhǐ
dān
zuǐ
绿
cuì
jīn
cǎi
cǎi
róng
yǎo
yǎo
hǎo
yīn
suī
tóng
máo
shū
zhì
ér
xīn
pèi
luán
huáng
ér
děng
měi
yān
zhòng
qín
shì
xiàn
fāng
shēng
zhī
yuǎn
chàng
wěi
líng
biǎo
zhī
jiā
mìng
rén
lǒng
chí
zhào
liú
shā
kuà
kūn
lún
ér
guān
yún
ér
zhāng
luó
suī
gāng
wéi
zhī
bèi
shè
zhōng
zhī
suǒ
jiā
qiě
róng
zhǐ
xián
xiá
shǒu
zhí
ān
tíng
zhī
zhī
jīng
níng
shùn
cóng
yuǎn
hài
wéi
sàng
shēn
xiàn
jīn
zhě
shòu
shǎng
ér
shāng
zhě
bèi
xíng
ěr
nǎi
guī
qióng
wěi
mìng
qún
sàng
diāo
lóng
jiǎn
chì
liú
piāo
wàn
zhòng
mín
yuè
zhàng
zài
hán
shǔ
jiā
ér
shì
rén
chén
chū
shēn
ér
shì
zhǔ
xián
zhé
zhī
féng
huàn
yóu
chí
shěn
qín
niǎo
zhī
wēi
néng
xùn
lǒng
ān
chù
juàn
西
ér
zhǎng
huái
怀
wàng
xiāng
ér
yán
cǔn
lòu
zhī
xīng
sāo
láo
dǐng
jiē
mìng
zhī
shuāi
báo
zāo
shí
zhī
xiǎn
yán
jiē
luàn
jiāng
zhì
wēi
tòng
zi
zhī
yǒng
āi
kàng
zhī
shēng
fěi
nián
zhī
mǐn
zhòng
chú
zhī
zhī
bèi
mán
zhī
xià
guó
shì
jūn
zi
zhī
guāng
míng
shí
zhī
chǐ
cái
néng
zhī
xiàn
西
dōu
zhī
rǎng
shí
zhī
huái
怀
dài
yuè
zhī
yōu
měi
yán
ér
chēng
ruò
nǎi
shǎo
hào
chén
shōu
zhěng
pèi
yán
shuāng
chū
jiàng
liáng
fēng
xiāo
cháng
yín
yuǎn
āi
míng
gǎn
lèi
yīn
shēng
yáng
róng
mào
cǎn
qiáo
cuì
wén
zhī
zhě
bēi
shāng
jiàn
zhī
zhě
yǔn
lèi
fàng
chén
wèi
zhī
tàn
wèi
zhī
gǎn
píng
shēn
zhī
yóu
chù
ruò
xūn
chí
zhī
xiāng
jīn
zhī
liǎng
jué
ruò
yuè
zhī
shùn
lóng
kǎn
yǎng
kuī
yǒu
chí
chú
xiǎng
kūn
lún
zhī
gāo
yuè
dèng
lín
zhī
shū
liù
zhī
cán
huǐ
suī
fèn
xùn
yān
xīn
huái
怀
guī
ér
guǒ
yuàn
gǒu
jié
xīn
suǒ
shì
gǎn
bèi
huì
ér
wàng
chū
tuō
qīng
zhī
wēi
mìng
wěi
lòu
jiàn
báo
shǒu
bào
gān
jǐn
xiào
shì
lóng
ēn
wǎng
shù
jiǔ
ér

惟西域之灵鸟兮,挺自然之奇姿。体全精之妙质兮,合火德之明辉。性辩慧而能言兮,才聪明以识机。故其嬉游高峻,栖跱幽深。飞不妄集,翔必择林。绀趾丹嘴,绿衣翠矜。采采丽容,咬咬好音。虽同族于羽毛,固殊智而异心。配鸾皇而等美,焉比德于众禽!
于是羡芳声之远畅,伟灵表之可嘉。命虞人于陇坻,诏伯益于流沙,跨昆仑而播戈,冠云霓而张罗。虽纲维之备设,终一目之所加。且其容止闲暇,守植安停。逼之不惧,抚之不惊。宁顺从以远害,不违迕以丧身。故献金者受赏,而伤肌者被刑。尔乃归穷委命,离群丧侣。闭以雕笼,剪其翅羽。流飘万里,崎岖重阻。踰岷越障,载罹寒暑。女辞家而适人,臣出身而事主。彼贤哲之逢患,犹栖迟以羁旅。矧禽鸟之微物,能驯拢以安处。眷西路而长怀,望故乡而延。忖陋体之腥臊,亦何劳于鼎俎?嗟禄命之衰薄,奚遭时之险巇?岂言语以阶乱,将不密以致危?痛母子之永隔,哀伉俪之生离。匪余年之足惜,悯众雏之无知。背蛮夷之下国,侍君子之光仪。惧名实之不副,耻才能之无奇。羡西都之沃壤,识苦乐之异宜。怀代越之悠思,故每言而称斯。
若乃少昊司辰,蓐收整辔。严霜初降,凉风萧瑟。长吟远慕,哀鸣感类。音声凄以激扬,容貌惨以憔悴。闻之者悲伤,见之者陨泪。放臣为之屡叹,弃妻为之歔欷。感平身之游处,若壎篪之相须。何今日之两绝,若胡越之异区。顺笼槛以俯仰,窥户牖以踟躇。想昆仑之高岳,思邓林之扶疏。顾六翮之残毁,虽奋迅其焉如?心怀归而弗果,徒怨毒于一隅。苟竭心于所事,敢背惠而忘初!托轻鄙之微命,委陋贱于薄躯。期守死以抱德,甘尽辞以效愚。恃隆恩于既往,庶弥久而不渝。
作者介绍
祢衡(173-198年),字正平,平原郡(今山东临邑)人(《山东通志》载祢衡为今乐陵人)。东汉末年名士,文学家。与孔融等人亲善。后因出言不逊触怒曹操,被遣送至荆州刘表处,后又因出言不逊,被送至江夏太守黄祖处,终为黄祖所杀,终年26岁(《三国演义》中为24岁)。 百科详情>>
大家还在搜